” Ngươi không sợ ánh mặt trời ”
Mai Tạp Tây nhìn Huyết tộc trẻ tuổi đắm chìm trong ánh mặt trời mà hỏi.
Không sợ ánh mặt trời đại biểu cho cái gì?
Mai Tạp Tây không dám khẳng định những kẻ đứng trên đỉnh của cây sinh học này khi không bị mặt trời khống chế.
Không sợ mặt trời là không có nhược điểm.
Như vậy con người làm thực phẩm càng nguy hiểm rồi.
Mai Tạp Tây không định đem y ra giữa nắng thế này chỉ tại chạy vội quá.
Dù sao qua một thời gian dò xét thì đứa nhỏ Mặc Cách này là người duy nhất mà Ha Tu Ngột quan tâm.
Duy nhất
Hay vốn là duy nhất.
Bọn họ là những kẻ duy nhất trong đám người Sói luôn đợi cơ hội trả thù >
Nghỉ ngơi là chiêu thứ nhất.
Mà tìm ra nhược điểm cửa hắn là chiêu cao minh hơn nhiều >
Đáng tiếc cả ngàn năm họ chỉ biết gương mắt nhìn Ha Tu Ngột đã mạnh ngày càng mạnh, họ không thấy nhược điểm của hắn, tựa hồ ai đụng vào hắn sẽ xuống đĩ ngục vạn trượng.
Vì vậy họ muốn tìm một con đường khác.
Nhưng là cả ngàn năm qua không có cơ hội.Hắn như vậy lạnh lùng không ai đi vào trái tim hắn.
Trăm năm nữa qua đi – Người đó xuất hiện lại là con hắn.
Nói cách khác giờ gã nhận trọng trách bắt vương bài này về.
Chỉ cần đưa y ra thủ lĩnh Huyết tộc sẽ rơi vào tình thế xấu >
Nhưng là cái vương bài này xuất hiện không tưởng rồi – Không sợ ánh mặt trời.
Mai Tạp Tây do dự, giữ lại hay giết luôn trừ hậu họa.
Hai tròng mắt gã trầm xuống nhìn Mặc Cách bên trong ngập hình bóng y.
” Vị ca ca này xin hỏi đây là đâu?
Mặc Cách bị đánh bất tỉnh đã thức mà hỏi, y mở to mắt xanh. tay trảo đầu mờ mịt mà nhìn.
Đây là rừng sâu không giống nơi vùa nãy y đến.
Mà người cao lớn tuấn mĩ này cũng không phải là đồng loại của y.
Người này không giết được y.
Mặc Cách đánh giá người trước mặt.
Mặc Cách nhắm mắt sau đó mở ra mà nhìn rõ năng lượng ba động.
Con ngươi vốn xanh biết nay lộ ra vài tia vàng rất lạ.
Vì vậy y tùy cơ ứng biến nên diễn ra một màn như vậy.
” Dã Hỏa Ma Huyễn ” Thanh âm lạnh lùng của Mai Tạp Tây vang lên.
Rừng Dã Hỏa Ma Huyễn như vậy họ cách Huyết tộc rất xa rồi >
Mặc Cách biết nơi này, nó phía bắc Huyết tộc phía nam.
Ma Huyễn Lâm rất nguy hiểm.
Bây giờ là ban ngày như vậy vị ca ca xinh đẹp này biết mình không sợ ánh sáng rồi >
Quả nhiên ” Ngươi không sợ ánh mặt trời?”
Mai Tạp Tây nhìn y mà hỏi,bây giờ đây là điều mà gã quan tâm nhất, nếu tất cả bọn chúng đều không sợ ánh mặt trời thì kế hoạch sẽ thay đổi nhiều lắm.
Mặc Cách buông hàng mi dài, làm một bộ dáng yếu ớt >
Bộ dáng này làm cho Mai Tạp Tây nổi một tia thương xót.
Xem ra vị điện hạ này không sợ nắng nhưng lại yếu ớt vô cùng.
Mai Tạp Tây bị ánh mắt đó nhìn tự giác không lạnh lùng được:
– Vị ca ca này đừng nói với các trưởng lão,cha nói họ sẽ giết ta.
Mặc Cách vừa khóc vừa xịt mũi làm gã nghĩ đến bọn trưởng lão đó sức mạnh không cao nhưng lòng nghi hoặc rất nặng sẽ không cho Huyết tộc có bất kì nguy hiểm nào.
Vì thế giờ này muốn phá Huyết tộc rất dễ.
” Biết vì sao lại ở đây không ” Mai Tạp Tây lạnh lùng hỏi Mặc Cách.
“Ngươi đưa ta đến ” Mặc Cách ấp úng.
” Ta là người Sói ” Nói không che đậy, mục đích của gã là xem Huyết tộc này nặng nhẹ thế nào.
Mặc Cách kinh ngạc nhìn hắn từ trên xuống dưới, Mai Tạp Tây híp mắt mặc y đánh giá, Huyết tộc kì quái chỉ ngạc nhiên không sợ hãi.
” Cho ” Mai Tạp Tây vứt cho y một vật nhỏ.đồ vật kia lóe sáng rồi rơi vào tay Mặc Cách
Mặc Cách cúi đầu nhìn, dây xích bạc rất đẹp nha.
Mà Mai Tạp Tây lúc này không thể dùng kinh ngạc để hình dung nữa.
Hắn dùng một tay bóp cần cổ y kéo lên, dây xích màu bạc bị vứt cách đó không xa.
Mai Tạp Tây lộ sát ý rõ ràng, cả bạc cũng không sợ như vậy không thể giữ.
Vạn nhất sau này Huyết tộc từ y,mà tìm ra cái gì, lang nhân đừng hòng tìm lại vị trí.Chậm rãi siết tay năng lục cũng bắt đầu tích tụ, tròng mát gã như ngàn tiễn mà xuyên qua Mặc Cách.
Mặc Cách khó chịu, y thở không nổi, hốc mắt nóng lên, lệ rơi trên khuôn mặt trắng noãn.
Mai Tạp Tây nhìn y, tên yếu nhược này sắp không chịu nổi rồi.
Lông mi dài rủ xuốn như rẻ quạt của Mặc Cách hiện ra một tia mị lực yếu đuối, nhưng tại tròng mắt đó còn toát ra lãnh ý hơn cả Mai Tạp Tây.
Xem ra người này muốn mạng y, như vậy không trách được ta rồi, Mặc Cách chuẩn bị hành động thì sức mạnh trên cổ lỏng dần, Mai Tạp Tây như vậy mà ngã bên chân y, sau đó một con rắn chui ra hướng y mà định dùng trò cũ nhưng khi nó nhìn thấy hai tròng mắt của Mặc Cách thì sợ hãi chạy mất.
Là cường địch, Mạc Cách buộc chặt thân thể nơi này không còn ai làm y bất an, chảng lẽ có kẻ địch mạnh hơn, gió nhẹ thổi qua, y quyết định lấy bất biến ứng vạn biến, chuyện này xảy ra rất đúng lúc.
Nhìn Mai Tạp Tây nằm trên đất, Mặc Cách bước qua nhặt lại sợi xích bạc rồi trở về bên gã vung tay, chốc lát hai người đã xuất hiện tại hồ nước bên cạnh
Khu rừng này y đã đọc trong sách, thật may một vị trí lạ cũng không có.
Mai Tạp Tây vận khí không tồi, loại nọc rắn này gặp nước sẽ hết cho nên không có nước mới nguy hiểm, đương nhiên nước này không dduojc có con vật nào sống nếu không còn chết nhanh hơn.
Mai Tạp Tây mải giết y mới bị ma xà cắn phải, cũng may là hắn bát cóc y nên mới được cứu, nếu không một mình tại nơi không có hồ nước tính mạng sẽ bị de dọa.