Chuyện xảy ra ở Cà Mau năm 1894. Ông Bạch Khiếu Nhàn là người giàu có, sanh được một cô con gái và gả cho Tri phủ sở tại, nhưng sau khi sanh Bạch Tuyết cô ta lại qua đời một cách lạ lùng. Tình cờ ông Khiếu Nhàn gặp Phan Chí Ðại từ Vĩnh Long xuống kiếm việc làm, thấy chàng là người hiếu nghĩa nên mời về ở nhà mình và xin cho chàng làm thầy ký tại dinh Tri phủ. Chí Ðại được ông phủ trọng dụng.
Vợ sau của ông phủ là người tham lam. Bà ta biết nếu ông Khiếu Nhân chết thì Bạch Tuyết là người cháu duy nhứt sẽ hưởng trọn gia tài của ông, bèn nghĩ kế gả nàng cho cháu ruột của bà. Bạch Tuyết vốn nghi ngờ dì ghẻ đã giết mẹ nàng để giựt chồng và lại thầm yêu Chí Ðại, nên không bằng lòng. Bà Phủ tìm cách nói quan Phủ đuổi Chí Ðại đi khỏi Cà Mau để chia rẽ. Trong thời gian ông ngọai đi xa, Bạch Tuyết bỏ nhà trốn theo Chí Ðại và nuôi chí báo thù cho mẹ.
Bạch Tuyết gặp Chí Đại và cùng lên Sài Gòn tìm việc làm. Cuộc sống của hai người gặp nhiều khó khăn, đứa con sanh ra vì không đủ tiền mua thuốc phải chết.
Ông Khiếu Nhàn lên Sài Gòn tìm được Bạch Tuyết, đem nàng về ở với mình và ngầm giúp đở Chí Ðại. Ông cho Chí Đại đi coi việc vớt ngọc điệp ở Ấn Ðộ dương để chàng có dịp lập thân. Lúc đầu Bạch Tuyết ở với ông ngoại nhưng lo sợ dì ghẻ hại nên bỏ trốn lên Sài Gòn. Bạch Tuyết tạo dựng được cuộc sống qua ngày và giúp Băng Tâm, một cô gái quê vừa lên Sài Gòn, thoát khỏi bọn lường gạt. Sau cùng Bạch Tuyết bị ông bà phủ lên bắt về. Bà Phủ tìm cách giết Bạch Tuyết nhưng...