Xin Chào, Người Thừa Kế

Chương 1127: Cả đời này, tôi chỉ yêu một mình anh ấy! (2)

Trang Nại Nại nhíu mày, “Hình như tôi và cô không thân đến mức cái gì cũng có thể tâm sự được?”

“Cô có ý gì?”

“Không thể trả lời!”

Trang Nại Nại vòng qua Tiêu Thái Bạch để đi lên công ty, nhưng bị cô ta kéo lại.

“Trang Nại Nại, cô đừng quá lên mặt. Trình Tư Triết theo đuổi cô là vì nể mặt thân phận người thừa kế của cô. Đến khi cô mất hết tất cả, để xem anh ta còn thích cô nữa không!”

Trang Nại Nại cảm thấy Tiêu Thái Bạch đang cố tình kiếm chuyện, “Buông tay ra!”

Tiêu Thái Bạch buông cổ tay Trang Nại Nại ra, cười nói: “Tôi nghe nói… gần đây công ty của cô tăng ca cực khổ lắm hả? Không biết mức tiêu thụ quý đầu tiên của công ty cô sẽ là bao nhiêu? Hy vọng cô sẽ không thua quá khó xem.”

Đội ngũ của cô ta phát triển bản thiết kế của Trang Nại Nại, đầu tư gấp đôi số tiền của Trang Nại Nại, hoàn thành tất cả các hạng mục trước Trang Nại Nại một tuần. Đến lúc đó, chắc chắn là cô ta sẽ thu lợi nhuận gấp đôi Trang Nại Nại.

Dùng thủ đoạn đơn giản này thắng Trang Nại Nại, thật sự là quá dễ dàng!

Thấy bộ dáng chắc thắng của cô ta, Trang Nại Nại nở nụ cười. Có Tiểu Loan, Tiêu Thái Bạch sẽ không thực hiện được kế hoạch của cô ta.

“Tôi xin rửa mắt trông chờ.”

***

Một tuần lễ sau.

Tiêu Thái Bạch nổi giận đùng đùng.

Cô ta hất toàn bộ giấy tờ văn bản trên bàn làm việc xuống đất rồi ngã ngồi ra ghế. Con khốn Trang Nại Nại, dám chơi thủ đoạn với cô ta!

Sau khi tung trang phục ra thị trường, Trang Nại Nại lại sử dụng một loạt các kế hoạch tiêu thụ khác. Điều này khiến cho Tiêu Thái Bạch hiểu ra, cô ta đã bị Trang Nại Nại chơi một vố.

Tiêu Thái Bạch siết chặt tay. Muốn đấu với tao? Trang Nại Nại, mày còn non lắm!

***

Sau đó, Trang Nại Nại không quan tâm tình huống bên Tiêu Thái Bạch, cũng không quan tâm những màn đối đầu giữa Tư Chính Đình và Tiêu Khải, cô chỉ biết Tư Chính Đình có hẹn Tiêu Khải đi ăn mấy lần, nhưng đều không có kết quả.

Cô buông hết tất cả mọi chuyện, tập trung vào chuyện của công ty.

Công ty đã bắt đầu chạy các công tác tuyên truyền, trang phục mùa đông bán khá chạy, nhất là áo da do bọn họ thiết kế, kiểu dáng đẹp, đơn giản, tuy giá hơi cao nhưng lại rất bền, mặc được nhiều năm nên rất dễ bán.

Một tháng trôi qua, báo cáo tài chính rất khả quan.

Trang Nại Nại lại nhờ Tiểu Loan trộm báo cáo tài chính của Tiêu Thái Bạch. Tiêu Thái Bạch có hai trăm triệu làm vốn, nên lợi nhuận cũng không kém bọn họ.

Chỉ là đám Tiêu Thái Bạch lấy kế hoạch thiết kế mà cô ngầm cho bọn họ lấy, đối tượng chủ yếu là học sinh, sinh viên nên không đủ lợi nhuận kì vọng.

Tan làm, Trang Nại Nại vô cùng vui vẻ đi thăm hai bảo bối. Hai con ngày càng thông minh, có đôi khi khiến cho Trang Nại Nại không biết phải dỗ chúng như thế nào.

Lúc hai con ngủ rồi, cô ở lại tâm sự với Tư Chính Đình một lát rồi mới về nhà.

Thấy mấy chiếc xe đỗ ngoài cửa, cô nhíu mày, quản gia lập tức nhỏ giọng báo: “Tiểu thư, tiểu thư Thái Bạch và Tiêu phu nhân tới.”

Trang Nại Nại bỗng hiểu ra. Hình như đã qua ba tháng kể từ ngày giao hẹn, nên… bọn họ tới tổng kết quý?