Trang Nại Nại im lặng nghe, tuy giọng điệu của anh rất bình tĩnh nhưng cô vẫn cảm nhận được sự khổ sở trong đó.
“Ông ta rất ít khi ở nhà. Ba của những đứa trẻ khác sẽ dẫn bọn nó đi chơi khi có dịp. Còn anh, từ khi anh hiểu chuyện, ông ta chưa từng dẫn anh đi đâu, cũng chưa từng ôm ấp thân thiết với anh. Khi đó, anh hiểu ông ta là ba của người khác, chứ không phải ba của anh.”
Một đứa trẻ sáu tuổi, thời điểm khát vọng tình thương của người cha như vậy, thế nhưng lại luôn nói với anh là “không rảnh”. Vậy mà ông ta lại có thời gian chơi đùa cùng con trai của kẻ thứ ba. Lúc đó, chắc hẳn là Tư Chính Đình rất đau lòng khổ sở, rất bất lực.
“Lúc về, thấy mẹ miễn cưỡng cười đùa, anh mới hỏi ba đâu. Mẹ nói ba bận làm việc. Mẹ tìm cho ông ta rất nhiều lý do, nhưng anh hiểu, mẹ làm vậy không phải là vì thương ông ta, mà là vì thương anh.”
“Mẹ không muốn để anh mất hết hy vọng. Cho nên, anh nói với mẹ, anh không cần ba. Bởi vì, với anh mà nói, có ba còn khổ sở hơn không có ba.”
“Sau đó thì sao?” Trang Nại Nại khẽ hỏi.
“Sau đó, mẹ ly hôn với ông ta. Ông ta bỏ hai mẹ con anh không một chút do dự. Nhiều năm trôi qua, mỗi lần quay về, ông ta nếu không đòi tiền thì sẽ đòi cái gì đó, chứ chưa từng hỏi anh, hỏi Ms. Đinh, công ty thế nào, công việc có vất vả không?”
Cũng chưa từng hỏi anh học tập có khó không!
Ông ta bỏ mặc tất cả mà đi. Dù ông ta không lấy được một đồng nào, nhưng thực tế ông ta đã bỏ lại rất nhiều vấn đề rắc rối.
Trong công ty, không chỉ có các cổ đông chầu chực bọn họ sơ sẩy, còn có một người chú luôn rình rập chức chủ tịch. Thời gian đó, Ms. Đinh đã phải gồng mình gánh đỡ tất cả. Bà chỉ có một mình, lại còn không phải họ Tư mà phải quản lý toàn bộ Đế Hào.
Thảo nào, cuối cùng Tư Chính Đình lại từ bỏ giấc mộng học cùng một trường đại học với cô, một mình lẻ loi ra nước ngoài du học, dát lên người một lớp vàng, dùng bằng cấp chặn họng đám người đó.
Vào giờ phút này, Trang Nại Nại đột nhiên cảm thấy đồng cảm với anh. Lúc mẹ cực khổ nuôi cô lớn, cô cũng đã từng khát vọng có một người cha.
Vì sao trên thế giới này lại có nhiều đàn ông cặn bã như vậy?
Trang Nại Nại cười nói, “Người cha như vậy không cần cũng được. Sau này, em sẽ tìm một người chồng tốt cho mẹ, một người chồng tốt cho mẹ chồng, chúng ta sẽ hiếu thảo với cha dượng. Chú Lý đối xử với mẹ rất tốt, cũng giống như một người cha. Rồi chúng ta sẽ có một gia đình hoàn chỉnh!”
Cô nhìn Tư Chính Đình, nói tiếp: “Còn nữa, anh đã từng bị tổn thương, vậy thì anh phải cố gắng làm một người cha tốt, để con của anh cảm nhận được hạnh phúc gia đình. Hừm… Cho nên, sau này anh không được phép ức hiếp mẹ của các con anh, phải đối xử thật tốt với mẹ của chúng. Không được phép nhìn người phụ nữ khác, trong lòng chỉ có một người là mẹ của các con anh thôi đó~”