Chính với tính cách có được đáng khâm phục trong cô, có thể coi là tính cách quái dị cũng không sai, cô hoàn thành công việc hết sức hoàn hảo với tất cả các thể loại đồ cổ, không cần biết của ai, thế lực lớn thế nào, cô vẫn chỉ nói ra kết quả trung thực nhất.
Do chọc phải tổ chức phi nhân tính, cô bị hại mất hết danh tiếng, đang trong lúc loay hoay tìm đường đi tiếp, cô lại nhận được một lời đề nghị khá thú vị từ ông chú của mình là đến Tây Bắc giúp đỡ một đội khảo cổ. Ở đó cô gặp Quan Dược - đội trưởng đội khảo cổ, một người điển trai có sức hút ngoại hình và hình thể rất lớn. Đều đáng nói ở đây là anh giống cô thuộc tuýp người rất khó để tiếp xúc. CÙng nhau đi trên một quãng đường được coi là khá dài,vượt qua bao nhiêu trở ngại, hai người họ dần học cách dung hòa lẫn nhau. Giống như hai nửa vòng tròn âm dương vậy, vừa chạy vừa đuổi, một đen một trắng, cuốn quanh mà vừa khít...