“Tĩnh Vật” mở đầu bằng chuyến đi tìm một “phòng vẽ khiêm tốn” để vẽ lại bức tranh thờ bà cụ của nhân vật “tôi”. Nhưng khi anh tới nơi, đây là một phòng vẽ khá cũ kĩ, thấp nhỏ và của ra vào thì đóng kín. Nếu không nhìn dòng chữ nhỏ trên tấm biển thì mấy ai biết được đây nơi vẽ truyền thần, truyền ảnh.
Người đầu tiên chào đón anh là một bé gái khoảng chừng tám tuổi. Đứa bé với đôi mắt to đen láy và chiếc má lúm đồng tiền gợi cho anh một cảm giác vô cùng quen thuộc nhưng cũng không thể nhớ ra ai. Thế rồi, khi mẹ của đứa bé bước ra, anh mới biết đó là ai. Người phụ nữ đó là Thùy, vợ của Giáp, một người bạn của anh. Và đôi má lúm đồng tiền của bé gái kia chắc chắn được lấy từ người bố của nó.
Nói về Giáp, anh là một người có tính cách khá đặc biệt. Những năm trung học, giống như bao thiếu niên khác, anh sống vui vẻ, hoạt bát nhưng đến khi lên đại học, gia đình anh gặp nhiều biến cố, con người anh từ ấy cũng có nhiều thay đổi và trầm mặc hẳn. Vì gia đình sa sút nên để có thể tiếp tục theo học, Giáp đã nhận dạy kèm một số học sinh phổ thông, trong đó có Thùy.