Thanh Thủy trấn, một nơi nhỏ bé và lạc hậu đến mức không có ai đỗ nổi đại học. Và Chu Lạc là cậu con trai duy nhất làm được điều đó. Vừa học giỏi, lại được giáo dưỡng tốt nên cậu có thể coi là niềm tự hào của cả trấn. Nhưng ngược lại những lời nói tốt đẹp về cậu lại có một con người đang phải chịu những lời nói cay nghiệt của những con người trong trấn. Vì lạc hậu nên tư tưởng những con người nơi đây rất lỗi thời, bảo thủ. Và cô gái Nam Nhã chính là nạn nhân trước những lời nói của họ.
Nam Nhã là một cô gái trẻ, đã có chồng và con. Họ vẫn thường bàn tàn về cô bởi cách ăn mặc và cho rằng cô là một người đàn bà lẳng lơ, mất nết. Nhưng cô hoàn toàn không phải một cô gái như vậy. Tất cả mọi chuyện đều do bọn họ tự thêu dệt ra. Vì họ mặc sườn xám không đẹp bằng cô nên nói cô ăn mặc hở hang. Vì những người đàn ông ve vãn cô không thành nên nói cô lẳng lơ, mất nết.Tất nhiên, ở cái trấn nhỏ bé đó, đâu ai hiểu cho cô. Họ chỉ truyền lời nhau và chỉ trích cô. Chỉ riêng một người có suy nghĩ khác về cô, không ai khác là Chu Lạc.