Tiên Cô Bảo Kiếm

Tiên Cô Bảo Kiếm

Tác giả: Cổ Long
Số chương: 28
Lượt xem: 5244

Giới thiệu truyện Tiên Cô Bảo Kiếm

Tả lưu Điền Thủy, hữu lưu Tứ Thủy, hai dòng sông này cứ chảy mãi về phía hướng Đông rồi hợp nhất lại làm một, con sông mở rộng ra tại Qua Châu Cổ Đồ, đối diện là Ngô Sơn lặng lẽ cô độc như nỗi sầu nghìn năm.

Trung Thu đã qua, thu phong có mang chút hàn khí, thái dương lúc này cũng gác về non Tây sớm hơn những ngày hạ. Lúc bây giờ, vừa qua giờ Thân đầu giờ Dậu, sắc trời rán đỏ chẳng mấy chốc màn đêm sẽ phủ xuống.

Qua Châu đây là một bến thuyền lâu đời mang đầy thi ý, trong màn chiều nhờ nhợ, đây đó đã không ít nhà lên đèn.

Cuối con đường đất chạy đến bến thuyền là một tửu điếm nhỏ, chỉ thấy trước cửa treo một chiếc đèn bão leo lét như muốn tắt, cứ đong đưa trong gió, cánh cửa gỗ khép hờ.

Tửu điếm không mấy lớn, tất thấy bên trong chỉ có năm chiếc bàn nhỏ, thế nhưng lúc này đều đã có người ngồi chật, thoạt nhìn cũng biết ngay những người này là khách qua sông đang chờ thuyền, bởi vì chẳng có ai hứng thú ngồi uống rượu hóng gió bên bến sông thế này.

Đám tửu khách trong quán ăn mặc không giống nhau, ngồi ở trước bàn kê ngay phía bên trái cửa ra vào là ba gã đại hán thân hình thô tháp, mỗi ngưới đều có cái bọc vải dài, thoạt nhìn cũng biết được bên trong tất nhiên chứa binh khí, cứ nhìn thần thái hung dử, cũng hiểu là loại người không mấy lương thiện. Ngược lại chiếc bàn kê bên phải là hai người trung niên tuổi khoảng bốn mươi, trên bàn đặt những chồng vải lớn nhiều màu, rõ ràng là bọn buôn vải.

Từ khóa: ,

SÁCH CÙNG CHUYÊN MỤC