“Thư Viết Trong Ngày Mưa” là một bức thư của Mai Hữu Phước gửi đến người con gái tác giả yêu thương và dành trọn tình cảm của mình cho nàng. Bức thư được viết trong một ngày mưa khi những hạt mưa dường như đã xua tan đi cái nóng của cả một tuần nắng gắt, oi ả.
Bắt đầu bức thư, tác giả đã không biết bày tỏ cảm xúc như thế nào đối với người mình yêu qua ngôn từ trên những trang giấy. Dù là một người làm thơ nhưng anh vẫn không thể nào sắp xếp được những cảm xúc mãnh liệt trong lòng mình. Trước tờ giấy nhỏ gọn nhưng tác giả lại cảm nhận như nó đang vô tận và ngòi bút thì vô hướng.
Thế rồi, anh nhắc đến những cơn mưa, nhắc đến dáng hình của cô và những kỷ niệm ngày xưa. Cơn mưa như dẫn dắt anh về những ngày xưa cũ, đắm chìm trong những hồi ức tuổi thơ hạnh phúc. Cả anh và cô đều có những kỷ niệm vui vẻ ngày còn nhỏ. Mưa của thiên nhiên thì có thể ngừng nhưng cơn mưa trong anh thì không bao giờ ngừng. Trong tiếng mưa, qua bức thư này, anh muốn gửi gắm ngàn lời chúc cho cô.