Những năm tháng học sinh, con người thường có những kỷ niệm đáng trân quý hơn nhiều thứ. Và có lẽ, ở độ tuổi thanh xuân ấy, rung động đầu đời lại được coi là kỷ niệm đáng nhớ nhất.
Hà Linh mang tính cách thẳng thắn, vui vẻ và hòa đồng. Cô thích ở nhà một mình và ghét đám đông. Khác với những người con gái khác, cô không thích trẻ con bởi cô thấy chúng là một lũ phiền toái, phá hoại và đặc biệt hay khóc nhè. Những người bạn của cô đa phần đều đã có người yêu còn cô thì đến cả rung động đầu đời cũng chưa có. Chắc một phần là do nhan sắc chưa đủ độ và đơn giản hơn là cô chưa muốn có. Cô chẳng bao giờ tin vào thứ tình yêu trong sáng tuổi học trò, cũng không mơ mộng gì về tình yêu cho lắm. Nhưng rồi một ngày, cô bắt gặp bản thân có điều gì đó khác lạ. Hình như, cô đã biết yêu rồi.