“Quán Thiên Thần” là một câu chuyện nhân văn, đầy ý nghĩa mở đầu bằng hình ảnh hai cậu bé tội nghiệp bị bỏ rơi. Đó là một hôm trời tối, lạnh và mưa. Ai đi trên đường cũng đều muốn mau chóng về nhà để ở bên gia đình đầm ấm. Nhưng ở đâu đó một góc đường lạnh lẽo lại có hai đứa trẻ cùng nằm ngủ.
Hai đứa trẻ nhìn rất nhỏ. Đứa bé khoảng ba tuổi và đứa lớn chừng khoảng 6 tuổi. Anh lớn tuy chỉ mới 6 tuổi nhưng đã có những suy nghĩ và hành động vô cùng hiểu chuyện và thương em. Tất cả những gì tốt đẹp nhất cậu có thể có được đều nhường cho đứa em của mình. Lúc nào cậu cũng nói mình đã lớn nên không cần những thứ ấy nữa. Nhưng dường như cậu lại quên mất rằng mình chỉ mới 6 tuổi.
Một người đàn ông dắt một chú chó đi trên con đường ấy. Chú chó không tiếp tục đi mà lại dẫn chủ đến chỗ của hai đứa trẻ. Người đàn ông cảm thấy hai đứa trẻ thự sự tội nghiệp và không biết bậc cha mẹ nào lại nhẫn tâm bỏ chúng như vậy. Thế rồi, anh quyết định sẽ dẫn hai đứa trẻ đi theo anh đến một quán trọ…