Giữa bãi sa mạc mênh mông, bỗng có một bóng đen lướt nhanh qua như một làn tên xẹt. Bóng đen ấy nhắm thẳng một sườn núi phi vút tới.
Khi bóng đen ấy vừa khuất dạng, thì có một bóng đen thứ hai, cũng xuất hiện ngay vị trí cũ, nhắm bóng đen vừa rồi đuổi gấp theo...
Hu... hu...! Tiếng khóc của một đứa bé bỗng vang lên.
Thì ra bóng đen xuất hiện đầu tiên ấy, chính là một cô gái mặc áo đen, tuổi trạc mười bảy mười tám, trên lưng đang cõng một đứa bé trai độ ba tuổi.
Đôi mắt của cô gái áo đen, đầy những tia sáng oán hận căm thù, cô nghẹn ngào nói :
- Đệ đệ, chớ nên khóc... Nếu không, kẻ địch nghe được thì chúng ta không thể trốn thoát nữa... Đệ đệ, em ngoan đi.
Đứa bé lộ vẻ khiếp sợ, rồi im ngay tiếng khóc.
Cô gái áo đen lại nói :
- Đệ đệ, tên em gọi là Thích Đinh Nhạn..., đệ đệ, rồi có ngày em phải trả mối thù đẫm máu đối với tên Truy Hồn kiếm khách Bang chủ của Cô Lâu bang đã sát hại cha mẹ ta...