Hành trình của nhân vật trong truyện đi qua nhiều nơi, nhiều nước như Việt Nam, Cam-pu-chia, Hồng Kông, Tây Tạng… Và mục đích duy nhất của nhân vật chính đó là được nhìn và cảm nhận từng bước đi của mình. Đó không hẳn là một cuộc phiêu lưu về thể xác mà đó còn là cuộc phiêu lưu, giải tỏa cho tâm hồn, nỗi cô đơn trong con người. Dừng chân tại mỗi chuyến đi, chúng ta có một câu chuyện để kể. Những câu chuyện ấy rơi vào trang sách một cách nhẹ nhàng nhưng đâm sâu, khắc khoải trong lòng người đọc.
Đan xen trong từng câu chuyện, từng chuyến đi là những triết lý, những cảm nhận sâu thẳm về tình yêu. “Có lúc chúng ta đều tổn thương như vậy, nhưng không hề để lộ. Cũng giống như chúng ta không bao giờ chịu thốt lên chữ “yêu”. Không bao giờ. Yêu là thứ bị khép kín, bị cấm kị, bị kéo dài, bị gác lại. Tình yêu như vậy là cách đền tội duy nhất trong tay tôi…” Khi đọc tác phẩm, chúng ta như bị kéo vào một vùng đất bình dị mà sâu thẳm nào đó…