“Cũng Đành Bứt Sợi Dây Câu” là tập truyện ngắn được viết bởi tác giả Nguyễn Ngọc Tư. Câu chuyện tuy không quá dài nhưng để lại trong bạn đọc nhiều ý niệm đáng suy ngẫm.
Chuyện mở đầu khi nhân vật “tôi” đi đến nhà của một nhân vật tên Mai. Đó là một ngôi nhà ở vùng thấp, có vẻ ngập nước suốt mùa mưa. Người trong nhà thì xúm xít khi thấy khách đến. Ngoại Mai kể chuyện, câu chuyện về cô cháu gái hiếu thảo nhưng lại ra đi một cách đau đớn. Khi nói về cô, ai cũng đều tỏ ra thương tiếc. Nhưng điều đáng buồn hơn là “cô gái, và những người thân của mình không phân biệt được giữa mai và may. Không phân biệt được lấy chồng kiếm tiền và lấy chồng vì yêu. Như không phân biệt được một người để nương tựa và kẻ sát nhân. Cũng lầm lẫn nhiều giữa bản thân và một món hàng.” Mọi thứ đều lẫn lộn cho đến khi Mai ra đi.
Câu chuyện về cô gái Mai khiến cho nhiều người phải suy ngẫm. Cái sự nghèo khổ, khốn khó khiến con người ta trở nên mờ mịt tâm trí đi. Mà khi đã quá khổ rồi, họ cũng đâu nghĩ nhiều về những thứ họ sắp trải qua. Vậy nên “cũng đành bứt sợi dây câu…” mà thôi.