Cây Kim Sợi Chỉ

Cây Kim Sợi Chỉ

Tác giả: Lan Rùa
Số chương: 128
Lượt xem: 25377

Trong một quán ăn tồi tàn ở trên đồi cao thuộc vùng Tây Bắc, có người đàn ông sửng sốt nhìn biểu hiện của người con gái trước mặt. Đây là buổi hẹn hò thứ một trăm lẻ một của họ, khác với những lần du hí ngốn bạc tỉ ở trời Âu hay những nhà hàng sang chảnh dưới thủ đô Hà Nội, lần này thiếu gia phố núi giở chiêu bài hết tiền, quyết định chọn một quán bình dân nhất để đưa người yêu đến thưởng thức món mì tôm xào. Quán ở nơi hẻo lánh, bên trên mái lá mạng nhện chăng tứ tung, mấy chiếc bàn gỗ dường như đã mục nát, thế nhưng bé nấm lùn lại không hề phàn nàn gì cả. Đợi phục vụ bê mì ra, nó dùng khăn giấy lau đũa cho cậu, lễ phép mở lời:

– Em mời cậu dùng bữa ạ.

Sở dĩ gọi nó là nấm lùn bởi vì nó chỉ cao một mét sáu hai, chiều cao quá khiêm tốn so với những cô nàng cậu từng quen. Cậu phải hẹn hò với một con bé có thân hình mây mẩy chứ không hề thon gọn như siêu mẫu là do sự ép buộc của ông già. Ông già cậu cực kỳ ưng ý với mối lương duyên mà ông luôn cho là môn đăng hậu đối này. Hồi xưa ông già từng đi buôn kim cương với bác ruột của nấm lùn, hai người rất thân nhau nên tất nhiên ông có cảm tình với nó. Chưa kể trước đây ba nấm lùn còn là Tổng Giám đốc công ty game, mẹ là giáo viên, tuy giờ hai người đã về hưu nhưng nấm lùn vẫn được tính là con gái của gia đình quyền quý. Nấm lùn nhỏ hơn cậu ba tuổi nhưng giấy khen treo đầy nhà, khác với cậu từ bé tới lớn chỉ thích chơi bời lêu lổng và đốt tiền của ông già.

Cậu và nấm lùn căn bản không thuộc cùng một loại người, chẳng hiểu nấm lùn mê cậu ở điểm gì nữa? Là vẻ đẹp trai lồng lộn hay là chiều cao lý tưởng? Say đắm cậu đến nỗi thấy cậu vừa dùng xong đĩa mì đã lấy khăn giấy cho cậu lau miệng, rót nước mời cậu uống, hầu cậu như ông hoàng.  

 


SÁCH CÙNG CHUYÊN MỤC