Từ xưa đến nay và mãi mãi đến mai sau, hai chữ Cha Mẹ, có lẽ được nói nhiều nhất và được viết nhiều nhất. Hai chữ Cha Mẹ là nguồn gốc của tình thương vô tận và suối nguồn của đạo đức bao la trong gia tài văn hóa văn học nhân loại. Hai chữ Cha Mẹ, đã làm cho sách báo, văn chương, thi phú được chồng lên cao hơn. Vào nhà sách, thư viện, ghé thăm những tựa đề về Mẹ, về Cha, tình mẫu tử, tình phụ tử, các nhà văn nhà thơ đào sâu trong tận đáy con tim và góc cạnh khối óc, sẽ thấy chữ Cha Mẹ được diễn tả siêu tuyệt, nhưng vẫn chưa hết và đôi khi ngượng ngập ngôn từ.
Ngôn ngữ Cha Mẹ còn bình dân hơn, gần gũi hơn, đơn sơ hơn. Tiếng võng đưa kẽo kẹt sau hè, hay nằm trong nôi em bé khóc, mẹ sẽ hát sẽ ru em ngủ, chị sẽ hát sẽ ru em ngủ. Chắc chắn nhiều khi sẽ có hình ảnh thật tội nghiệp, người cha hay người anh khốn khổ ẵm em em cũng khóc, ru em em cũng khóc, và người cha hay người anh nhìn em bằng đôi mắt van lơn mà vẫn bất lực...