“Bên cạnh thiên đường” là những câu chuyện chân thực mà Quản Ngai đưa vào tác phẩm của mình. Quản Ngai là người theo trường phái nhẹ nhàng, đưa ra những chiêm nghiệm của cuộc đời mình.
Lối văn của anh rất giản dị, chân thực, khiến nhiều người đọc cảm nhận ra thiên đường chẳng nơi đâu xa mà nó ngay trong cuộc sống của mỗi người.
Quản Ngai lặng lẽ tìm kiếm tình yêu và ý nghĩa đích thực của cuộc sống qua chuyến hành trình tuổi trẻ của mình. Những hành động lặng lẽ đó đã khiến anh nhận ra rằng thiên đường hiện hữu ngay trước mắt anh chứ không ở đâu xa.
Với anh, thiên đường là Trái Đất rực rỡ ánh Mặt Trời, là nắm tay người thương đi chung đến cuối con đường,... nó là những gì tồn tại trong cuộc sống vô thường này. Quản Ngai cũng nhẹ nhàng kể lại những trải nghiệm của mình trong cuộc sống.
Không ồn ào, không hoa mỹ, không bóng gió, anh đã xâu chuỗi những sự kiện rời rạc thành một câu chuyện có mạch, có sự kết nối với nhau bằng dòng suy nghĩ về ý nghĩa của sự tồn tại trên cuộc đời này.
Sự khác biệt đó đã tạo cho người đọc cảm nhận được thái cực khác của cuộc sống. Họ nhận ra rằng nỗi đau và tuyệt vọng hay ở một đối cực khác là niềm hạnh phúc thiên đường. Đó là nơi mà Quản Ngai cũng đã sống thật sâu sắc, thật mãnh liệt với năm tháng của mình.
“Tôi không sống ở Thiên Đường, cũng chẳng sống ở Địa Ngục. Tôi không lên nổi Thiên Đường, cũng chẳng xuống nổi Địa Ngục. Chỉ vĩnh viễn sống ở bên cạnh Thiên Đường.”