Dù đã cãi nhau, trong suốt tuần sau đó, Christian gặp Erica hàng ngày. Anh tiếp tục là người hướng dẫn cho nàng và nàng ngày càng quen hơn với cuộc sống mới. Trong những cuộc nói chuyện của họ cố giữ sao cho chỉ chú trọng vào công việc, hoặc vào khu nghỉ dưỡng. Anh cố không nói chuyện riêng tư và nàng cũng vậy. Nàng lịch sự. Nhã nhặn. Nàng đối xử với anh như với một người xa lạ.
Và từng phút ở bên nàng anh không khác gì bị tra tấn.
Anh chưa từng muốn ai một cách tuyệt vọng đến vậy. Những ý nghĩ về nàng làm anh phát ốm. Anh không còn đắm chìm vào công việc nữa. Anh không thể đi qua khách sạn mà không gặp nàng, nghe tiếng nàng - hoặc nghe ai đó nói về nàng.
Nàng chiếm được cảm tình của tất cả các nhân viên và nắm vững vị trí mới như thể nàng sinh ra để làm vậy. Và đúng là theo một cách nào đó, anh nghĩ, là vậy. Suy cho cùng, nàng là Jarrod. Và đó là vấn đề lớn với anh.
Nếu nàng không phải là một thành viên nhà Jarrod, anh sẽ không phải tìm mọi cách để phớt lờ nàng.
Dừng lại ở văn phòng của nàng, anh gõ cửa, rồi bước vào trong và thấy nàng đang gõ trên bàn phím, mắt nhìn màn hình không chớp. Ngay lúc này, anh nghĩ, khi nàng không biết là có người nhìn mình, trông nàng thật .... quyến rũ. Mái tóc vén sau tai và những lọn tóc vàng, dài rủ xuống sau thùy tai, nàng đang cắn môi dưới, những ngón tay lướt trên bàn phím và không buồn nhìn ra khi nàng quờ tay lấy ly cà phê đặt trên bàn.
Nàng toàn tâm toàn ý cho công việc này, nơi này. Nàng dành hết tâm trí vào đây, và, đúng như nàng nói, nàng đã biến nơi này thành nhà mình.
Anh ước gì nơi này là của mình. Nhưng chẳng nghĩ ra cách nào để làm vậy.
Như cảm nhận được sự có mặt của anh, Erica ngẩng lên. Ánh nắng chiếu qua cửa sổ sau lưng nàng làm nàng bị khuất bóng nhưng anh vẫn có thể nhìn thấy sự bối rối trên nét mặt khi nàng nhìn anh, "Chào anh. Anh có việc gì vậy?"
"Đầy công việc", anh lẩm bẩm, rồi nói to hơn, "đúng ra là có đây. Anh muốn biết em đã duyệt mấy cái thiết kế trang trí cho lễ hội ỏ trên thảm cỏ chính chưa?"
"Em duyệt rồi. Em đã gửi lại cho Trevor sáng nay rồi"
"Được. Anh sẽ hỏi lại anh ấy. Anh ấy không tìm thấy, nhưng chắc là tại anh ấy xếp nhầm chỗ thôi"
Nàng cười nhẹ, "Đúng là Trevor"
"Em thích anh ấy", Christian nói.
"Không thể không thích một người như thế được", Erica nói với anh trong khi nụ cười của nàng nhạt dần, "Phương châm sống của anh ấy làm em cảm phục. Anh ấy luôn là chính mình và không hối hận về điều đó. Anh ấy luôn tận hưởng từng phút của cuộc sống"
Christian cứng người một chút khi nghe thấy sự so sánh cố hữu giữa anh và Trevor dễ tính.
"Em muốn nói với anh điều gì à?"
Nàng liếc nhìn anh và lắc đầu, mái tóc mềm mại của nàng lắc lư khiến Christian chỉ muốn với tay ra và lùa những ngón tay vào đám tóc mềm mại như tơ ấy, "Không, Christian, em không định nói gì cả. Em nghĩ chúng ta đã nói hết những điều cần nói"
"Không thể nào", anh nói, tiến tới trước bàn của nàng, "Chúng ta chưa thể nói hết được, vì vẫn còn quá nhiều thứ cần phải nói"
"Vậy thì nên để mọi việc như vậy", nàng nói.
"Có thể", anh đồng ý, tự nhắc mình rằng anh chính là nguời đã dựng lên bức tường xung quanh họ. Anh là người đã lùi một bước để tránh né. Và tuy điều đó làm anh phát điên vì biết rằng nàng có phần có lý khi buộc tội anh không dám đối mặt với mong ước của người quá cố..... nàng cũng không sai là mấy.
Nếu Don Jarrod vẫn còn sống, mọi chuyện sẽ khác. Anh có thể đến gặp ông, nói với ông tình cảm của anh dành cho Erica. Làm cho lão thấy là nàng có lý khi nói rằng cái điều khoản kết thân thật cổ hủ. Nhưng Don đã không còn, hội đồng quản trị giờ có toàn quyền và với điều khoản bổ sung trong di chúc họ sẽ không thay đổi một sớm một chiều.
Và làm sao anh có thể đến gặp anh em nhà Jarrod để bắt họ thay đổi được? Anh không chắc là họ sẽ không đứng về phía cha mình.
Christian có cảm giác như tay anh bị trói chặt và trái tim anh vỡ tan thành hai mảnh. Những gì anh muốn đối chọi một cách tuyệt vọng với những gì anh phải bỏ cả đời mới gây dựng được.
"Đừng làm thế này nữa, Christian", nàng nói khẽ và đứng dậy đi vòng qua trước bàn, "Chí ít thì chúng ta cũng sẽ thôi không làm khổ nhau nữa"
Anh cho tay vào túi quần để ngăn mình không ôm lấy nàng. Trời ơi, anh nhớ cảm giác được ôm nàng thật chặt. Hương vị cùa nàng. Anh phát điên lên vì muốn nàng.
Rồi nàng đưa tay lên vuốt lại mái tóc của anh trên trán và những ngón tay của nàng lướt nhẹ trên da thịt anh làm anh như bốc cháy. Anh thở vào thật mạnh, thật sâu và nàng ngay lập tức lại buông tay xuống.
"Xin lỗi", nàng nói, nhún vai cố tình làm ra vẻ thờ ơ, "Giận anh đến vậy mà em vẫn phải tự nhắc mình không được chạm vào anh"
"Anh rất biết cảm giác đó", anh thừa nhận, cố kiềm chế để không ôm lấy nàng. Mặc kệ công việc của anh. Thây xác cả nhà Jarrod. Nhất là kệ Don Jarrod vì đã tạo nên địa ngục cho hợ.
"Em nghĩ là hai chúng ta đều phải làm quen với điều đó, đúng không?"
"Đúng". Anh gật đầu một cách khó nhọc, "Thôi để anh kiểm tra với Trevor về mấy tờ giấy đó"
"Em đi với anh", nàng nói. Kéo vạt áo sơ mi dài tay màu trắng, nàng vuốt lại cái váy bò.
Chân nàng dài, rám nắng, nàng đi đôi giày cao gót màu xanh da trời sẫm màu làm cho chân nàng trông còn dài hơn. Khỉ ạ, nàng chẳng cần phải cố mà vẫn làm anh phát điên.
Erica đi qua anh ra ngoài sảnh và anh theo sát nàng. Blake và Gavin đang mải nói chuyện gần thang máy, nhưng ngừng lại khi thấy họ tới gần.
"Chào hai anh em", Christian nói, "Có chuyện gì thế?"
Blake liếc nhìn Erica một cách thận trọng và nói, "Không có gì. Chỉ đang nói chuyện thôi. Hai người đi đâu vậy?"
Erica nói, "Em đang định sang làm mấy công việc giấy tờ với anh Trevor"
"Ờ, được". Cánh cửa thang máy bật mở và Blake bước vào, "Hẹn gặp lại sau nhé"
Khi cánh cửa khép lại, cả hai nghe tiếng Gavin nói, "Trời ạ, Blake, anh không vui vẻ hơn với Erica được sao? Cô ấy có phải là kẻ thù đâu"
"Mọi việc ổn nhỉ", Erica nói một cách giễu cợt khi họ tiếp tục đi sang văn phòng của Trevor.
"Blake sẽ thay đổi thôi". Christian cầm tay nàng và kéo nàng đứng lại, "Đây là một sự thay đổi lớn cho tất cả mọi người"
Nàng nhìn xuống tay mình cho đến khi anh thả nàng ra. Rồi nàng chuyển sang nhìn anh, "Em không có vấn đề gì với cảm xúc của Blake. Ít ra anh ấy cũng trung thực"
Christian bước vào văn phòng của Trevor một mình, Erica không nhìn lại anh nữa. Vì vậy nàng không nhìn thấy vẻ giận dữ của anh.
Phòng spa chính ở Ridge vô cùng sang trọng và xa hoa. Điều này càng làm cho nó thêm hoàn hảo. Một vòng nước xanh lượn theo đường vòng của căn phòng. Hệ thống phun nước ngầm trong tường bể bơi tạo ra những bọt sóng cho người ta cảm giác thư giãn hoàn toàn, và tiếng động duy nhất trong phòng là tiếng của những tia nước và tiếng nước đổ nhịp nhàng từ thác nước ở trên cao xả những luồng nước ấm xuống bể bơi.
Erica cảm thấy thư giãn, dễ chịu và gần như có lỗi khi dành cả một ngày không làm gì chỉ để được nâng niu. Nhưng vì đây là ý tưởng của Melissa để hai chị em có một ngày yên ả cùng nhau, Erica nghĩ nàng có thể bớt cảm thấy tội lỗi. Thêm vào đó, sau một tuần thật dài, nàng thật vui khi được thư giãn, tránh xa khỏi khách sạn, tránh xa khỏi Christian.
"Em đúng là đang làm cho tất cả bọn chị trông như một lũ ăn không ngồi rồi", Melissa thở dài nói với nàng, "Chị thật sự nghĩ là em không cần phải giật giải Thành viên Gia đình Jarrod của năm ngay lập tức đâu"
Erica mỉm cười và giấu đi nỗi đau tưởng như luôn đồng hành với nàng. Đúng, nàng đang có những bước tiến vượt bậc trong công việc. Các anh chị nàng đã nghiêng về phía nàng - nàng thậm chí còn nói chuyện với Blake mà không bị anh lườm. Và nàng cũng được nghe rất nhiều lời khen các kế hoạch quảng cáo mà nàng thiết kế cho ngày khai mạc của lễ hội.
Lần đầu tiên trong đời Erica cảm thấy nàng như được chấp nhận đúng với bản chất của mình. Đúng với những gì nàng có thể cống hiến. Và điều đó thật tuyệt.
Nhưng có một bóng đen cứ lơ lửng trong tâm trí nàng. Christian gần như không nói chuyện với nàng nữa. Kể từ lần cuối họ hôn nhau trong phòng làm việc của nàng tuần trước. Tất nhiên nàng có gặp anh trong khách sạn. Văn phòng của họ quá gần nhau để có thể tránh mặt.
Mặc dù nếu được như vậy thì mọi việc sẽ đơn giản hơn. Nhìn thấy anh và không được chạm vào anh. Nói chuyện với anh. Nhưng nàng không muốn là loại đàn bà chạy theo đàn ông khi anh đã quyết định rõ ràng là giữa họ không thể có bất kỳ điều gì.
"Này, có chuyện gì thế?""
"Hả, sao cơ ạ?", Erica giật nảy mình khi nàng chợt nhận ra rằng những suy nghĩ của mình vẫn lan man khi Melissa đang nói chuyện với nàng, "Không có gì. Em chỉ đang nghĩ đến công việc thôi"
"À". Melissa lắc đầu và với tay ra vỗ nhẹ vào vai Erica.
Cả hai đắm mình vào trị liệu sang trọng của spa. Họ đã qua phần làm mặt, mát xa và bây giờ họ đang trải dài bên cạnh nhau trong bể bơi to lớn hình vòng cung để thư giãn. Hoặc lẽ ra họ phải thư giãn.
"Chị biết cái nhìn mà em đang có", Melissa nói, "Và đấy không phải là cái nhìn về "công việc". Đấy là cái nhìn về "đàn ông". Nào, giờ thì em hãy trải lòng đi"
Nàng lắc đầu như cái máy. Nàng chưa bao giờ là người hay chia sẻ bí mật cùng các bạn gái và đơn giản là nàng cũng hoàn toàn không hề muốn chị gái mới của mình biết rằng nàng đang khao khát một người không hề quan tâm đến nàng, "Thật sự em không nghĩ là ...."
Melissa bĩu môi đầy kịch tính, "Có chị em gái để làm gì nếu không phải là để trải lòng và được khuyên bảo - hay bị trêu chọc, nếu cần"
Erica mỉm cười. Đúng là có chị em gái thích thật. Chỉ mới hai tuần trước, nàng không bao giờ có thể tin được rằng nàng sẽ có thể nói từ "chị tôi". Nhưng giờ thì .... Và thật kỳ lạ, cả hai thực tế đã gắn bó và Erica mong sao sợi dây tình cảm giữa cả hai sẽ khăng khít thêm theo thời gian .
Chị gái không còn chỉ là một từ. Đó là sự thật. Và nàng thích sự thật đó.
"Được", nàng nói, và liếc nhìn xung quanh để đảm bảo không có ai khác ngoài họ.
"Cứ bình tĩnh. Chỗ này buổi chiều này chỉ là của hai chị em mình thôi. Chị quản lý ở đây, em nhớ không?"
"Tốt". Erica nhấc một tay lên và đưa nó lướt qua mặt nước, để những bong bóng nước vỡ vào da nàng, "Cứ cho là có một người đàn ông mà em đang để ý đến"
"Được, cứ cho là như vậy". Melissa ngả người ra sau và nổi bồng bềnh, để cho những tia nước bắn vào người, "Em nói tiếp đi"
"Đấy, thì anh ta cũng có để ý đến em nhưng không chịu bắt đầu một mối quan hệ"
"Tại sao?"
"Đấy là một câu chuyện dài", Erica nói, không muốn nhắc đến tên của Christian hay lý do khiến anh phải lùi bước. Nàng không chắc họ có biết về điều khoản kết thân hay không?
"Em không muốn nói nữa"
"Cũng không hẳn vậy"
"Anh ấy có vợ rồi à?"
"Không! Tất nhiên là không rồi!". Erica cau mày, "Nếu anh ấy có vợ, em sẽ không để mình dính líu"
"Được, vậy em có muốn anh ta?"
"Có, khỉ ạ"
Melissa cười, "Thế thì còn chờ gì nữa, tấn công đi. Hay ít nhất cũng thử"
"Thế còn tự trọng?" Erica đáp lại, "Sĩ diện? Chẳng lẽ em phải chạy theo anh ta như một con chó con trong khi anh ta thì luôn chống trả ư?"
Ngồi thẳng người dậy, Melissa giũ mái tóc ướt khỏi mặt và nhìn Erica một cách đầy thương hại, "Em gái bé nhỏ à, đàn ông là loài động vật rất đơn giản.Anh ta muốn em. Đấy là điều quan trọng. Anh ta cố tránh xa em vì một lý do nào đó, nhưng anh ta không muốn. Thế thì em phải làm cho anh ta khó lòng không để ý đến em được. Trời ạ, tại sao em lại phải làm cho anh ta thấy dễ dàng?"
"Em không biết...." Erica thở dài và cúi xuống làn nước, để dòng nước ấm phả vào lưng, làm giảm bớt căng thẳng mà nàng còn không thật sự để ý tới.
"Tất nhiên là tùy em thôi", Melissa nói với nàng, "Nhưng nếu là chị, nếu chị muốn một anh chàng nào, chị sẽ phải chiến đấu để có"
Melissa nói thật mạnh mẽ làm cho Erica tự hỏi liệu có người đàn ông nào mà chị nàng đang nói tới không. Nhưng ngay lập tức, đã hết giờ trị liệu và bong bóng tắt, im lặng bao trùm xung quanh họ.
"Để em nghĩ lại", Erica nói, trèo ra khỏi mặt nước và với tay lấy chiếc khăn bông màu trắng.
"Có lẽ em nên ít nghĩ đi và hôn nhiều hơn", Melissa khuyên, "nhưng có thể chỉ có chị mới thế"
Có thể Melissa nói đúng, Erica nghĩ khi nàng và chị gái lau khô người và đi về phía phòng thay đồ để mặc quần áo. Bởi vì quả thật là tại sao nàng lại phải tạo điều kiện cho Christian phớt lờ nàng? Có lẽ việc nàng phải làm là tìm cách ở gần anh nhiều hơn chứ không phải tránh mặt anh. Nói chuyện với anh. Ngả vào anh. Giữ anh thật gần với nàng để anh không thể thoát được khỏi nàng.
Suy cho cùng, lờ anh đi không làm anh đau đớn mà nàng thì phát điên lên. Vì vậy, nàng sẽ lật ngược ván bài. Nghe theo lời khuyên của Melissa và khiến anh khốn khổ đến mức anh không thể tránh nàng được. Và, vì nàng vừa mất ba tiếng đồng hổ để đánh bóng bản thân và làm đẹp, hôm nay là ngày hoàn hảo để tiến hành kế hoạch mới mẻ và thú vị này.
*
* *
Christian ném một hòn đá xuống dòng sông, nhìn nó chạm mặt nước rồi chìm dần. Giống hệt cảm giác của anh lúc ấy, anh nghĩ. Anh đã mang nặng trong mình cảm giác chìm nghỉm trong suốt hai tuần vừa rồi và càng ngày càng tệ hơn.
Jarrod Ridge luôn cho anh cảm giác hài lòng mà không nơi nào có thể cho anh được. Anh từng đi học ở miền Đông và mong mỏi được về lại Colorado. Anh đã đi khắp nơi trên thế giới và chưa tìm thấy nơi nào đẹp như nơi này. Nhưng giờ thì .....
Trong lòng anh thấy bồn chồn .
Và sự bồn chồn ấy có tên gọi là Erica Prentice.
Khỉ ạ, anh còn không thể thư giãn khi đứng bên dòng sông nữa rồi. Bởi vì anh thấy nàng ở đây, bây giờ. Nàng ở khắp nơi trong Aspen, và mặc cho anh có cố gắng đến mấy, anh cũng không thể quên được nàng.
"Chà", một giọng nói đã quá quen thuộc vang lên đằng sau anh, "trông anh giận dữ quá"
Anh quay lại nhìn Erica tiến tới. Ánh mặt trời nhạt dần và hoàng hôn đang buông xuống. Nàng mặc cái váy màu vàng chanh dài đến ngang đùi và áo phông ngắn tay màu xanh nhạt để lộ đôi cánh tay rám nắng, thon thả đang buông xuống vòng eo nhỏ nhắn. Tóc nàng mềm mại, ánh lên trong ánh chiều và mắt nàng nhìn anh không chớp.
"Anh", nàng vừa hỏi vừa tiến đến, "muốn đứng đây một mình với cơn giận trong lòng hay có cần bầu bạn không?"
"Một mình", nghiến răng, bởi vì anh biết rằng nếu nàng tiến đến gần hơn nữa, anh sẽ không thể kiềm chế được và sẽ lao vào nàng.
"Thật đáng buồn, bởi vì em lại thích có bầu bạn hơn", nàng nói, hất mái tóc ra khỏi mặt và tiếp tục đi xuống dốc, đi sát qua anh như thể nàng đang đi trên mặt nước vậy.
"Em làm gì ở đây, Erica?"
Nàng quay nhìn lại anh và nhún vai, "Em đến ngắm dòng sông"
"Và chỉ đến đây em mới ngắm được sông thôi à. Chỉ nơi này thôi sao. Trong khu nghỉ dưỡng không còn chỗ nào khác à?"
Nàng cười chậm rãi, "Em thích chỗ này"
Anh nắm chặt tay lại và lại doãi ra, cùng lúc hít vào thật sâu. Thật không may, điều đó chỉ làm anh hít vào mùi hương của nàng, làm ruột gan anh cuộn lại. Nàng có mùi đào và hoa và tất cả những gì mềm mại và đẹp đẽ.
"Được", anh nói, "Em cứ ngắm đi. Anh sẽ đi"
"Thế thì em cũng sẽ đi". Nàng quay lại và lại tiến về phía anh.
"Em đang chơi trò gì thế?", anh hỏi khi nàng dừng lại ngay trước mặt anh.
Nàng lắc đầu và nhìn vào đôi mắt anh.
"Em chán chơi rồi, Christian ạ. Không vờn nhau nữa. Không trêu chọc nữa. Em ở đây bởi vì em muốn anh và anh muốn em"
Anh lại nghiến răng ken két hy vọng lấy lại được thăng bằng. Nhưng vô ích.
Nàng giơ cả hai tay lên ngực áo anh và miết vào ngực anh.
Giờ thì có phải chết anh cũng không quay lưng lại với nàng được. Nàng là tất cả những gì anh có thể nghĩ tới. Những gì anh quan tâm. Dù cho sau này có hối hận hay không cũng mặc. Dù cho đến với nàng bây giờ sẽ càng làm cho mọi chuyện giữa họ càng thêm khó hơn.
Ngay lúc này đây anh hoàn toàn đầu hàng.
Anh tóm lấy nàng, như sợ nàng sẽ biến mất nếu anh không ôm nàng thật chặt. Kéo nàng sát vào lòng, anh hôn nàng với tất cả những gì đã dồn nén một cách tuyệt vọng trong những ngày qua. Lưỡi anh vào sâu hơn nữa, ép nàng làm những gì mà cơ thể anh muốn làm với nàng. Anh làm nàng sững sờ, anh lấy, anh cho, tim anh đập loạn xạ, máu anh như sôi lên, anh đầu hàng sự ham muốn của cơ thể, gào lên đáp ứng những đòi hỏi của nàng.
Một ngọn gió hè mơn trớn họ, Christian nắm lấy vạt áo và kéo qua đầu nàng. Nàng ngả người ra sau và cười mãn nguyện khi cơn gió chạm vào da thịt cháy bỏng của nàng. Lúc đó, với anh Erica đẹp hơn bất cứ lúc nào. Anh cởi khóa áo lót của nàng và để ngực nàng tràn vào đôi bàn tay của anh.
Nàng hít mạnh vào khi anh khum tay đón lấy nàng, xoay đôi đầu- vú nàng bằng ngón cái và ngón trỏ. Nàng thở, uốn cong người vào anh, mời chào anh khi những tia nắng cuối ngày rọi vào da thịt nàng.
Sự đáp trả đầy phấn khích của nàng làm anh thêm cháy bỏng và Christian khẽ kêu lên, quỳ xuống và hôn lên một đầu- vú, rồi tiếp sang đầu- vú bên kia của nàng. Da thịt nàng mềm mượt và có mùi hương đào. Môi, lưỡi và răng anh gặm và mút vú nàng, làm nàng rên rỉ. Những ngón tay nàng đan vào tóc anh, giữ đầu anh sát với nàng, như thể sợ rằng anh sẽ dừng lại, rằng anh sẽ đột ngột đẩy nàng ra và nói không, sẽ không tiếp tục làm thế này nữa.
Nhưng trong đầu óc anh không có chỗ cho những ý nghĩ như vậy.
Họ đã vượt quá giới hạn và không còn quay lại được.
Nếu anh không có được nàng bây giờ, anh biết anh sẽ chết vì ham muốn.
Mút đầu- vú nàng một lần cuối thật dài, Christian đứng thẳng dậy, cầm tay nàng và nói, "Lại đây".
"Sao cơ?", ngạc nhiên và vẫn còn loạng choạng, Erica đi theo anh, tay trong tay, "Đi đâu?"
"Ngay đây thôi", anh nói, nhấc cái khăn lên và trải xuống dưới tán cây.
Nàng bật cười, ngạc nhiên, "Anh đã chuẩn bị sẵn rồi à?"
Anh toét miệng, trong vòng hàng tuần nay giờ anh mới cảm thấy nhẹ nhõm, "thỉnh thoàng ấm trời anh vẫn hay ra đây ngủ. Để sẵn khăn ở đây cho tiện"
"Tiện thật", nàng công nhận và đi với anh đầy phấn khích. Nàng vòng tay qua cổ anh và ôm lấy, hôn anh thật sâu, thật chậm rãi. Cho đến khi Christian rên lên, ngẩng đầu lên và đặt nàng nằm xuống chiếc khăn.
"Em cởi quần áo ra đi"
"Anh cũng vậy", nàng giục, ngay lập tức bước ra khỏi chiếc váy và tụt quần lót xuống. Nàng đá đôi xăng đan ra và nằm lên tấm khăn màu xanh nhạt như một món quà của đấng tối cao.
Christian chỉ cần một tích tắc để cởi đồ và nằm xuống cạnh nàng, chống một khuỷu tay để hôn nàng trong khi tay kia anh đưa tay vuốt ve lên xuống dọc các đường nét của cơ thể nàng. Anh đi qua những đường cong, khám phá từng chỗ trũng và mân mê đôi đầu - vú cứng như đanh của nàng cho đến khi nàng rên lên.
Tay nàng vuốt dọc lưng anh, qua vai và xuống dưới đốt xương sống. Mỗi cái chạm tay của nàng làm đốt cháy anh cho tới khi cơ thể anh cứng đờ và căng lên, anh không còn suy nghĩ được gì ngoài sự ham muốn đang gào thét trong tâm trí, trái tim.
Anh đưa tay xuống dưới bụng nàng, qua cái hang cong để tìm trọng tâm của nàng. Nàng thở gấp và nhấc hông lên để anh chạm vào. Anh dồn dập, đưa những ngón tay qua những nếp gấp nóng hổi , tìm thấy luồng nước nóng ấm của nàng và nhận ra rằng nàng cũng sẵn sàng cho anh như anh sẵn sàng cho nàng. Anh cho một ngón tay vào trong và vuốt ve bên trong cho đến khi nàng khẽ rên lên tên anh một cách đầy khát khao như cơn khát của chính anh.
"Christian , đừng chờ đợi nữa. Hãy chiếm lấy em đi, vào trong em ngay bây giờ. Em cần nó. Em cần anh"
"Không chờ đợi nữa", anh hứa và chuyển cả cơ thể anh lên bao phủ cơ thể nàng. Rồi anh quỳ xuống giữa hai đùi nàng và dang rộng chúng ra hơn nữa, mở nàng dưới mắt anh.
Nàng quằn quại, ""Christian", nàng nói, liếm môi, "xin anh. Ngay bây giờ"
"Bây giờ". Anh đưa vào nàng một cách dứt khoát và ngay lập tức cảm nhận mình như bị cuốn vào cơ thể người đàn bà duy nhất mà anh quan tâm.
Nàng khít chặt, ấm nóng và mơn trớn anh mỗi lần anh rút ra để lại lao lên. Chân nàng giơ lên, vòng qua eo anh và ấn anh vào sâu hơn nữa. Nàng nắm chặt tấm khăn dưới tay mình và chuyển động hông, đu đưa nhịp nhàng theo anh, hòa vào từng cử động của anh.
"Em mở mắt ra", anh ra lệnh, nhìn xuống mắt nàng khi anh đã lấy trọn nàng. Mắt nàng mở ra nhìn anh. Anh nhìn thấy sự ham muốn của chính mình phản chiếu trong đôi mắt ấy và sâu thẳm trong đôi mắt màu hổ phách là sự đam mê anh đã chờ quá lâu để được nhìn thấy.
Nàng thả cái khăn ra để có thể chạm vào anh, đặt lòng bàn tay vào ngực anh, vòng lên sau lưng và bấu chặt móng tay vào vai anh khi anh tăng nhịp. Hông nàng đẩy lên, anh đưa nàng lên cao nữa, nhanh như chưa từng như vậy.
Cùng nhau, họ tiến tới cái đích đã chờ họ cả mấy tuần và cùng nhau, họ vượt qua đích và ngã xuống.