Ngày hôm sau, Tiêu Kính Nam bị Thang Đông Trì đánh thức, sáng sớm đến gặp đại bá cùng Thang Đông Văn nói lời tạm biệt.
Tiêu Kính Nam mắt nhắm mắt mở mơ mơ hồ hồ bị Thang Đông Trì mang trở về khách sạn ôn tuyền của bọn họ.
“Mệt thì ngủ thêm một lúc, tỉnh ngủ chúng ta đi ôn tuyền.” Thang Đông Trì vừa dứt lời đã thấy gấu nhỏ gấu không thể chờ đợi được mà nằm úp sấp trên giường, chẳng thèm khiếu nại mà trực tiếp lăn ra ngủ.
Thay hắn đắp chăn, đem hành lý sắp xếp một chút, Thang Đông Trì cũng lên giường ngủ bên cạnh.
Sau khi tỉnh dậy, hành trình thuận lợi hơn rất nhiều, Tiêu Kính Nam cùng Thang Đông Trì hai người dị thường hưởng thụ ở ôn tuyền.
Trong lúc Tiêu Kính Nam cũng bọc khăn tắm trên đầu, miệng học theo người khác ồn ào “Kimochi~(1)”, bộ dạng hận không thể lăn lộn trong nước khiến Thang Đông Trì bật cười.
Thời gian nghỉ phép cũng trôi qua rất nhanh, hai người cùng ăn mì sợi, đến địa phương ăn vặt, cũng thỉnh thoảng đi mua một ít đồ quý hiếm Nhật Bản, cũng như đến nhà sách mua tiểu thuyết cũng tạp chí số lượng có hạn, còn mua một ít đồ mỹ nghệ.
Tiêu Kính Nam nhìn thấy cái gì cũng đều chụp ảnh lưu niệm, Thang Đông Trì liền mặc kệ hắn chụp ảnh xung quanh, chơi mệt thì tìm một quán cà phê ven đường ngồi nghỉ, lật lật xem ảnh cùng ăn một ít điểm tâm.
“Mệt chết đi được…” Tiêu Kính Nam trở lại khách sạn liền ngồi thẳng lên ghế sopha, không chịu đứng lên.
Thang Đông Trì nhìn hắn chết dính ở trên ghế, đá đá ý bảo hắn đi tắm rửa trước, nhìn hắn giãy dụa nửa ngày mới đứng lên chậm rãi đi vào phòng tắm.
Thang Đông Trì nhìn hắn đóng cửa lại liền bắt đầu sắp xếp vật phẩm mua được, ngẫm lại mấy ngày vừa rồi trôi qua thật quá nhanh, ngày mai đã phải trở về nước.
Đột nhiên cảm thấy trong phòng hơi rung nhẹ, Thang Đông Trì phản ứng ngay lập tức, buông đồ vật trong tay ra chạy đến mở cửa phòng tắm, không quản Tiêu Kính Nam có đang mặc gì hay không liền ôm hắn ngồi xổm xuống, “Đừng động.”
Tiêu Kính Nam sửng sốt liền bắt đầu khẩn trương, vừa rồi trong chớp mắt hắn còn tưởng là do bản thân quá mệt mỏi.
“Động đất?!”
“Ân.” Thang Đông Trì vừa đáp vừa giữ đầu của hắn, “Đừng lo lắng, chốc lát sẽ hết.”
Trong không gian rung lắc, hai người cứ thế ngồi bên nhau.
Kỳ quái chính là, cảm xúc vốn khẩn trương liền bởi vì một câu an ủi của Thang Đông Trì mà biến mất.
Bất tri bất giác Tiêu Kính Nam vươn tay ôm lấy thắt lưng Thang Đông Trì.
Thang Đông Trì rất nhanh cảm nhận được, gấu nhỏ ngốc kia đang cọ cọ tóc nở nụ cười.
Quả nhiên chấn động một lúc liền ngừng lại, tình huống không phải là nghiêm trọng.
Tiêu Kính Nam ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút, nói: “Ngừng…”
“Ân.” Thang Đông Trì chậm rãi buông tay, mắt nhìn thấy cơ thể vẫn còn ướt cùng cái mông trơn lẳng của gấu nhỏ ngốc, nghiêng người qua hôn một cái, “Không có việc gì. Em tắm đi, đừng để bị cảm.”
Tiêu Kính Nam lúc này mới ý thức được tình trạng của mình, vội vàng buông tay ra đứng lên, “Tôi tắm sạch, anh ra ngoài đi.”
Thang Đông Trì đứng lên theo đi ra ngoài phòng tắm, “Có việc gì cứ gọi tôi.”
Tiêu Kính Nam trong lòng nghĩ còn có thể có chuyện gì a, ngoài miệng vẫn cứ “ừ” một tiếng.
Vừa tắm rửa vừa nghĩ đến vừa rồi Thang Đông Trì ôm mình ngồi xổm xuống, lại bỗng nhiên nghĩ đến Thang Đông Trì hôm nay lại an ổn như thế, nếu đổi lại là bình thường, nhất định là cởi sạch áo quần cùng hắn tắm rửa mới đúng.
Trái lo phải nghĩ tắm a tắm, vừa lau tóc vừa đánh giá nam nhân đang ngồi bên giường sắp xếp đồ đạc.
Kỳ thật người này đối với hắn rất tốt, mặc dù có lúc rất ác liệt, nhưng là…
“Tôi tắm xong rồi.” Tiêu Kính Nam nói.
“Ân, tôi lập tức tắm.” Thang Đông Trì buông đồ trong tay, đi vào phòng tắm.
Tiêu Kính Nam nằm ở trên giường xem TV, trong TV xuất hiện thông báo về trận động đất vừa rồi, điều này lại khiến hắn không nhịn được mà nghĩ tới lúc nãy Thang Đông Trì ôm hắn trong phòng tắm.
Y là người rất nhẫn nại, có đôi khi cũng thật bá đạo, nhưng mỗi khi ôm hắn, lại khiến hắn cảm thấy… Thật an toàn.
Này có thể xem như là có chút thích đi.
Gấu ngốc nhỏ ngẩng đầu nhìn trần nhà.
Kỳ thật là đã thích đi.
… Tuy rằng rất không nguyện ý thừa nhận, hắn làm sao có thể thích một quái vật như vậy a.
Vì vậy chờ lúc Thang Đông Trì tắm xong nằm trên giường, gấu ngốc nhỏ vẻ mặt không tự nhiên hướng bệnh cạnh Thang Đông Trì nhích a nhích tới, phát hiện Thang Đông Trì cũng không có để ý, miệng khẽ hừ một tiếng lại tiếp tục nhích lại gần.
“Em là đang yêu thương nhung nhớ.” Thang Đông Trì lật người lại, nằm phía trên Tiêu Kính Nam, khuỷu tay chống hai bên đầu của hắn.
“Không có a.” Tiêu Kính Nam tròng mắt chuyển loạn, chính là không nhìn Thang Đông Trì.
“Nói dối cẩn thận cái mũi biến dài.”
Thang Đông Trì vừa nói vừa cúi đầu chạm vào mũi hắn, hôn lên bờ môi của hắn.
Tiêu Kính Nam nội tâm giãy dụa, buông mở khớp hàm để cho y tiến vào.
“Hôm nay thật đặc biệt ngoan nha.” Thang Đông Trì thuận tay sờ từ xương quai xanh xuống, một đường chạm vào quần lót, “Vốn nghĩ ngày mai lên máy bay nên đêm nay cho em hảo hảo nghỉ ngơi, hiện tại xe ra… Vẫn không cần đi.”
Tiêu Kính Nam một câu cũng chưa nói, thời điểm hôn môi liền ôm lấy Thang Đông Trì ở trên người mình.
Âu yếm quen thuộc dường như trở nên có chút khác lạ, cả cảm giác ở bên nhau cũng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Vốn là trong toàn bộ quá trình hắn đều nghĩ làm sao để đào thoát được, làm sao để phản kháng được.
Vì vậy một khi đã nghĩ tới không phản kháng nữa… Hắn thế nhưng lại cảm thấy có chút khẩn trương.
Tiêu Kính Nam trong lúc Thang Đông Trì vận động đều ôm lấy lưng y, tiết tấu càng lúc càng nhanh khiến nhịp tim hết thảy đều rung lên mãnh liệt.
Gấu ngốc nhỏ cuối cùng nhịn không được mở miệng: “Chậm một chút…”
Thang Đông Trì cúi đầu hôn môi gấu ngốc nhỏ: “Ngoan, nhắm mắt lại sẽ không hôn mê.”
“…”
“Em cứ coi như là đang động đất đi.”
“…”
Làm sao có khả năng trở thành động đất a! Hỗn đãn~!!!
Gấu ngốc nhỏ đành phải ở sâu trong nội tâm mà gào thét.
————————
Lời tác giả:
Động đất động đất ngây ngốc không phân biệt rõ ràng lắm XDDDD
(Gấu ngốc tiên sinh: Động đất nha động đất nha a a a a a)
(Thang BOSS: Đừng lộn xộn, ngoan.)
Chú thích: (1) Kimochi: Ta đi tìm ý nghĩa từ này, thì thấy bảo là trong truyện hentai Nhật Bản, các nhân vật nữ khi làm chuyện ấy ấy, kiểu dối lòng kêu đừng đừng này nọ, sau đó sẽ kêu lên kimochi, đại khái đại biểu là “sướng” đó. Haha =))) Cho nên em Nam chắc là cứ kêu sướng sướng vậy đó =)))