Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Angle giận đến muốn đứng tim, mẹ nó.... Diệp Đình cùng Vinh Phỉ hai tên khốn kiếp này! Đủa giỡn cả tổ chức bọn họ quay vòng vòng!
Khó trách, Vinh Phỉ muốn để cô chạy thoát, thì ra, cho dù cô không có đi tìm người thuê, bọn họ cũng có cách để cô ói ra câu trả lời.
Angle giận muốn điên lên! Bây giờ căn bản là cô không dám liên lạc với tổ chức, trở về tổ chức là đường chết, mà bây giờ đi ra ngoài, chắc canh Diệp Đình và Vinh Phỉ cũng sẽ không tha cho cô.
Lúc Vinh Phỉ trở về trang viên biệt thự của Diệp Đình, Diệp Đình đang lên kế hoạch hoàn toàn giẫm chết Bảo La - Lộ Dịch Tư.
Vinh Phỉ vừa đi vào phòng làm việc của Diệp Đình, điện thoại của Diệp Đình liền reo lên, là Lăng Vi gọi tới.
Hai người gọi qua video, màn hình lớn bên trái phòng làm việc của Diệp Đình xuất hiện hình ảnh của Lăng Vi, trên mặt cô tràn đầy lo âu hỏi: “Bên kia của các anh có tiến triển gì không? Người đàn bà kia giao ra thuốc giải chưa?”
Vinh Phỉ nói: “Không có thuốc giải...”
Lăng Vi nhíu chặt mày lại, ánh sáng trong mắt ảm đạm xuống.
Diệp Đình hỏi cô: “Tình huống của Tiểu Yến như thế nào?”
Lăng Vi nói: “Chú Hàn và dì Hàn tới, nhưng mà Hàn Yến còn đang hôn mê, hoàn toàn không có chuyển biến tốt đẹp.”
Ba người lại trò chuyện tình trạng gần đây một hồi, sau khi tắt video, Lăng Vi liền rầu rỉ.
Khi nào Hàn Yến mới có thể tỉnh nha? Kỳ nghỉ của Đào Hoa đã sắp kết thúc, nếu cô ấy muốn tiếp tục ở lại chỗ này thì sẽ phải từ chức.
Nhưng mà, theo sự hiểu biết của cô với Đào Hoa, Đào Hoa vô cùng yêu thích công việc này, Đào Hoa tuyệt đối sẽ không tùy tiện từ chức như vậy. Đào hoa làm công việc này ít nhất đã có bốn năm năm. Từ đầu đến cuối vẫn không có đổi qua chỗ khác. Nói rõ cô ấy làm ở trang web này thật là rất tốt, hơn nữa, đã sắp được thăng làm chủ bút... Tác giả trong tay càng nhiều, công trạng cũng nhiều hơn.
Tiền đồ tương lai cũng là bừng sáng nha, đối với một cô gái cô đơn phiêu bạc tại đế đô mà nói, cái này cũng tính là vươn người lên trước rồi chứ?
Từ đầu đến cuối Đào Hoa không có nói là phải đi về, cũng ở chung với chú Hàn và dì Hàn rất tốt.
Dù sao.... con trai bọn họ nằm đó, cô gái này không danh không phận, nhưng lại chăm sóc Hàn Yên tỉ mỉ vô cùng.
Lúc bọn họ vừa mới tới, còn tưởng rằng cô gái này là bạn gái mà Hàn Yến mới quen đâu, sau đó hỏi Lăng Vi mới biết, cô gái này với con trai của bọn họ cũng chỉ xem như là quen biết, thậm chí chỉ mới gặp mặt có mấy lần.
...
Ba mẹ Hàn Yến đều giật mình, lời nói trong lòng.... Cho dù là bạn gái cũng không có chăm sóc tỉ mỉ như cô gái này nha.
Cô gái này rõ ràng là một người rất sáng sủa, rất tùy tính, nhưng mà.... lúc đang chăm sóc Hàn Yên, lại tỉ mỉ vô cùng.
Mỗi ngày lau tay lau chân, đổi túi đi vệ sinh.... một chút cũng không ngại, đút nước đúng thời gian, đấm bóp cho... vừa đấm bóp là mấy giờ liền...
Làm cha mẹ cũng không chăm chỉ như cô ấy.
Ba mẹ Hàn Yến hỏi Lăng Vi: “Có phải cô gái này.... thích tiểu Yến của chúng ta không?”
Lăng Vi cười khổ: “Có vẻ như Đào Hoa.... không có ý đó, cô ấy chỉ là một cô gái vô cùng hiền lành, ai có khó khăn đều nguyện ý giúp.”
“À....” Hàn ba Hàn mẹ đều hơi mất mát.
Lại hỏi: “Cô gái này như thế nào nha?” Bọn họ thật lòng thích cô gái này, nếu có thể làm con dâu của bọn họ, đó là tốt đến không thể tốt hơn nữa.
Hiện tại ở xã hội này, rất nhiều người thấy lợi quên nghĩa, tiểu Yến nhà bọn họ nằm trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh, cô gái người ta còn nguyện ý giúp đỡ như vậy, phần tâm ý này... thật là quá khó được.