Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đúng đúng đúng! Gặp tri kỷ, phải tu chai!” Chính Hiền cực kỳ nhiệt tình cẩm chai rượu lên.
Sau khi đeo kính lên, cô ấy cảm thấy mình giống như đã thay đổi thành một người khác.
Lý Thiên Mặc cũng cầm một chai rượu vang lên, đưa tay ôm lấy bả vai của Chính Hiền: “Anh Chính Hiền, chỗ này ngột ngạt quá, hai ta đi ra lương đình phía sau ngồi đi, này? Anh có hút thuốc không?”
Chính Hiền lắc đầu: “Tôi không hút thuốc lá.”
Lý Thiên Mặc vui vẻ cười nói: “Quá tốt! Tôi cũng không hút thuốc lá, tôi không thích đàn ông hút thuốc lá, hôi lắm! Vậy tôi sẽ cho đàn ông hút thuốc lá gắn mật mã sick of!”
Hai người kề vai sát cánh đi ra ngoài. Chính Hiền đột nhiên cảm thấy mình giống đặc đàn ông!
“Tiểu Vi tiểu Vi ——” Peach dùng sức kéo cánh tay của Lăng Vi: “Cậu mau nhìn xem, Chính Hiền và Thiên Ma... Hai người bọn họ thật sự làm cùng một chỗ...”
“Phốc ——” Lăng Vi phun: “Cái gì gọi là làm chung một chỗ? Cái chữ làm này, không phải quá khó nghe sao? Hai người bọn họ... mới thật sự là vượt qua ranh giới của giới tính, tuổi tác, tướng mạo...”
Peach bồi thêm một câu: “Còn có cả chủng tộc nữa...”
Lăng Vi muốn điên lên: “Dù sao, cũng chính là vượt qua tất cả chướng ngại, chân chính lưỡng tình tương duyệt! Loại yêu này, mới thật sự là yêu.”
“Có lý...” Peach cảm thấy hâm mộ chết đi được... Cũng không biết là cô ấy nhớ ra cái gì đó, đột nhiên cười lớn “Ha ha”: “Này? Tiểu Vi, cậu nói xem, sau khi Thiên Mặc biết Chính Hiền chính là con gái, còn là một cô gái xinh đẹp nữa, cậu ấy sẽ có biểu tình gì?”
Lăng Vi mím môi cười: “Mình cũng rất muốn biết... Mình càng muốn biết hơn là, sau khi Thiên Ma biết Chính Hiền là một cô gái xinh đẹp, nhưng là một cô gái xinh đẹp ngực phẳng, cậu ấy sẽ có biểu tình gì...”
“Ha ha ha ——” Peach cười đau cả bụng, ngồi chồm hổm dưới đất, ôm bụng cười to ha ha.
“Chạy chạy chạy, đi tìm Kaya.”
Hai người đi tới phòng thay quần áo, khách khứa đều đã đến đông đủ, buỗi lễ sắp bắt đầu, Kaya đang thay áo cưới.
Lăng Vi và Peach vừa mới đi tới cửa phòng thay đồ, đã nghe thấy bên trong có giọng người phụ nữ khinh miệt nói: “Cô cho rằng anh Sinh cưới cô, là anh ấy thích cô sao? Tôi và anh Sinh là thanh mai trúc mã, nếu không phải công việc nghiên cứu của tôi bây giờ đang bận rộn, luôn không thể về được, thì sao đến lượt cô?”
Lăng Vi và Peach dừng bước lại, Lăng Vi chợt cảm thấy giọng nói này nghe khá quen tai, giống như cô đã nghe thấy ở đâu đó? Cô thò đầu vào trong nhìn, người phụ nữ đang nói chuyện... Lại là trợ lý của giáo sư Trần ở sở nghiên cứu kia.
Vào ngày đầu tiên cô đi làm, cô trợ lý đó đã thị uy với cô, nói cái gì mà cô ta là nữ tiến sĩ, châm chọc cô là dạng gì người cũng có thể vào sở nghiên cứu, nói cô chỉ là một cử nhân đại học nghiên cứu động cơ, còn khoe khoang cái gì gì đó... Tên cô ta là gì ấy nhỉ... Lâm Kha? Đúng rồi! Chính là cô ta!
Người phụ nữ hạ tiện này! Hôm nay là ngày Kaya kết hôn, cô ta nói những lời này thích hợp sao?
Kaya đang thay áo cưới, không có thời gian quan tâm đến cô ta.
Lâm Kha càng hăng hái hơn, cô ta khoanh hai tay trước ngực, khinh miệt nói: “Nếu không phải cô chen chân vào, anh Sinh chắc chắn sẽ cưới tôi! Cô có biết tôi đã phải bỏ ra bao nhiêu vì anh ấy không? Anh ấy là chuyên gia tháo dỡ bom đạn, bây giờ rất nhiều kỹ thuật tháo dỡ bom đạn của anh ấy đều là nhờ tôi cung cấp, tôi nghiên cứu về bom đạn khắc khổ hơn so với bất cứ người nào khác! Cô lại chẳng có cái gì, chỉ có thể kéo chân anh ấy mà thôi!”
Kaya trợn mắt nhìn cô ta: “Cái gì cô cũng biết, vậy không phải là anh ấy không cần nhìn thẳng vào cô sao? Cho dù cô chính là Vương mẫu nương nương, thì người anh ấy cưới cũng là tôi!”