Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một lúc lâu, giọng nhỏ đi, mang theo chút nhu mì, dần không nghe được. Lăng Vi đột nhiên giơ tay gõ cửa: “Lửa cháy rồi —— Mau ra đây ——”
“Lửa cháy rồi! Mau ra đây ——”
Lúc này, Lôi Tuấn đã bùng nổ có được không? Anh sắp chết có được không? Lửa gì chứ? Vừa nghe liền biết là giả, cũng không báo động, nhưng Hạ Tiểu Hi thì khác, Lăng Vi chính là lão đại của cô, Lăng Vi nói gì, cô tin cái đó.
Hạ Tiểu Hi lập tức nhảy cỡn lên, muốn chạy ——
Lôi Tuấn đẩy ngã cô: “Vợ vợ, chị ấy gạt em, em không thể bỏ mặc anh như vậy nha ——”
Bỗng nhiên bị cắt đứt, em không sợ em trai anh không dậy nổi à?
Hạ Tiểu Hi mặc kệ anh, không mặc quần áo chạy ra ngoài, lúc mở cửa, Lôi Tuấn bất đắc dĩ tránh sau cửa…
Anh còn chưa mặc quần áo có được không?
Hạ Tiểu Hi hỏi Lăng Vi: “Bên ngoài cháy sao?”
Lăng Vi gật đầu: “Cháy rồi, nhưng không phải bên ngoài, mình nói tiểu vũ trụ của Lôi Tuấn cháy rồi, hai người làm đến thảm như vậy, mình liền đoán cậu ấy bùng nổ rồi, đang muốn làm phiền tiểu yêu tinh cậu dập lửa cho cậu ấy… Cái đó, mình không còn chuyện gì khác, hai người tiếp tục, ha, mình chỉ muốn qua chứng thực thôi, quả nhiên là thật…”
Lăng Vi dựa vào cửa cười gian: “Cho cậu chơi, xem chúng ta ai có thể chơi qua ai?”
Sung sướng nha! Tổn thương nhau nha!
Lăng Vi còn chưa về phòng, Lôi Đình ở đối diện đột nhiên mở cửa, mặt đầy bối rối nhìn cô: “Chị dâu, em mang thai phải chú ý cái gì? Em đều không biết, chị dạy em đi.”
Lăng Vi kiên nhẫn nói: “Phải chú ý ăn uống, không thể ăn nhiều món lưu thông máu và đồ lạnh. Ví dụ như trái vải lưu thông máu, không thể ăn. Cua lạnh, không thể ăn.”
Lôi Đình lập tức gật đầu: “Được.”
Lăng Vi nói tiếp: “Còn có rất nhiều thứ không thể ăn, lát nữa chị viết ra, em chú ý là được.”
“Dạ dạ.”
Lôi Đình chuẩn bị xoay người, Lăng Vi lại nói: “Tiểu Đình, trong vòng ba tháng mang thai, không thể chung phòng, không thể vận động kịch liệt.”
Lôi Đình cau mày: “Không thể chung phòng? A, được…”
Lăng Vi nhìn biểu tình kia của cô, tại sao hơi lo lắng?
Quả nhiên… Lôi Đình vào phòng liền đuổi Hoa Thiếu Kiền ra ngoài: “Anh mau đi ra, chị dâu em nói, trong vòng ba tháng, chúng ta không thể ở chung phòng.”
Không chờ Hoa Thiếu Kiền nói chuyện, đã nhốt ở ngoài…
Nội tâm Hoa Thiếu Kiền sụp đổ, chung phòng người ta nói là cái kia… sợ vận động quá mạnh, động thai… căn bản không phải là không thể ở chung phòng!
Haiz, má ơi…
“Ha ha ha ha ——” Lăng Vi muốn cười…
“Ha ha ha…” Cười lớn hoàn toàn không ngừng được, không cân nhắc cảm nhận người trong cuộc, không sợ bị đánh sao?
Hoa Thiếu Kiền đứng trước cửa, vẻ mặt: “Lăng Vi, cô không lấy tôi làm chồng cũng được đi, xúi giục vợ tôi, cô còn cười tôi.”
“Ha ha ha ha…” Lăng Vi cười ngu, cô ngồi dưới đất, ôm bụng cười: “Bạn học Hoa Thiếu Kiền, tôi thật sự xin lỗi anh… Không nghĩ tới vợ anh đơn thuần như vậy….”
Lăng Vi che mặt.
Lúc này, Diệp Đình đi ra.
Nhìn Lăng Vi, lại nhìn Hoa Thiếu Kiền.
Diệp Đình nhíu mày, vẻ mặt: “Vợ tôi cười đến mức này là anh trêu chọc? Tiểu tử anh đã có vợ, còn chọc cười vợ tôi, anh tự tìm cái chết đúng không?”
Hoa Thiếu Kiền tuyệt vọng…
Chị thiên sứ cho anh sợi dây để anh chết đi!
Lăng Vi cười đến điên rồi: “Ha ha ha…” Năm nay thật sự quá vui vẻ!&