Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mà bây giờ…
Anh… lại…. thiết kế ra một áo cưới hoàn mỹ như vậy?
Ngón tay cô phủ lên áo cưới đang run rẩy, Diệp Đình nắm tay cô, ôn nhu mút rái tai cô: “Anh muốn em làm cô dâu đẹp nhất trên đời.”
Lăng Vi ngửa đầu nhìn anh, ánh mắt mê ly… Anh bật cười, hôn môi cô.
Cô nhẹ nhàng gật đầu nói: “Được.”
Cô đã tặng anh cái gì chứ?
Thật hy vọng mai tìm được mẹ, để bà cùng tới tham gia hôn lễ hai người, bà nhất định rất vui phải không?
Đi ra phòng làm việc Diệp Đình, Lăng Vi cảm thấy chân nhẹ bỗng…
Ánh mắt sâu kín của anh, quá có ma lực rồi.
Anh tài giỏi như vậy, đẹp trai như vậy, có mị lực như vậy, bảo cô làm sao có thể chống đỡ được?
Mặc dù đã thân mật với anh, nhưng… cô còn như mối tình đầu của nữ sinh, mặt đỏ tim đập nhanh.
Rõ ràng anh không làm gì, chỉ thâm tình thành thục nhìn cô.
Cả trái tim cô, cả người cô đều sắp bay.
Ấm áp như vậy, ngọt ngào như vậy.
Không được! Không được!
Tĩnh táo hơn!
Không thể bị đầu độc!
Đây là công ty, tại sao có thể tâm viên ý mã*?
(*) Đứng núi này trông núi nọ, sớm nắng chiều mưa, thất thường.
Lăng Vi mím môi thành một đường, biểu tình trong nháy mắt trở nên nghiêm túc…
Ánh mắt sắc bén sáng ngời trở lại phòng làm việc.
Đoạn đường này, những người đi ngang cô đều âm thầm suy đoán: “Có phải Giám đốc Lăng và Tổng giám đốc gây gổ không? Các người nhìn đi… Giám đốc Lăng vừa từ phòng làm việc Tổng giám đốc đi ra, sắc mặt âm trầm như ăn thuốc súng!”
“Hình như là vậy…. Tôi cũng nhìn thấy!”
Lúc ăn trưa, Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi, Lý Thiên Mặc đến nhà ăn, Tiểu Cầm đột nhiên đuổi theo: “Chị Lăng! Chị xem tin tức chưa?”
Lăng Vi cả kinh, chợt có cảm giác không ổn!
Bụng quặn thắt.
Cô cau mày, che bụng.
“Vi Vi, sao thế?”
Lăng Vi lắc đầu: “Không sao.”
Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc lấy điện thoại ra, thấy trên top tìm kiếm có: “Tác giả Thải Vi nhận được giải thưởng lớn trong Hội họa quốc tế, manga liên quan tới đồi trụy, bạo lực, phi pháp.”
Ngay cả Lý Thiên Mặc cũng nhíu mày, anh ta là đàn ông còn không chịu nổi những lời lảm nhảm này. Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi… Có thể tưởng tượng được.
Sáng nay, toàn bộ công ty đều nói bóng gió về manga của Lăng Vi.
Mấy ngay nay, danh tiếng Thải Vi ngày càng lớn.
Còn có rất nhiều công ty trò chơi, điện ảnh và truyền hình liên lạc cô, kết quả… Đột nhiên truyền tin manga của Lăng Vi có liên quan tới đồi trụy, bạo lực, phi pháp!
Lăng Vi đứng không vững, tìm một chỗ ngồi xuống.
Lý Thiên Mặc và Hạ Tiểu Hi bối rối!
Bình luận weibo đều là chỉ trích và chửi rủa, thậm chí có rất nhiều phụ huynh học sinh yêu cầu cấm manga này.
“Thật không hiểu bọn trẻ bây giờ sao thích xem mấy thứ này? Cô nhìn cô ta vẽ gì đi? Máu tanh, bạo lực! Còn có sắc tình! Con nhà tôi học theo thì làm thế nào?”
“Đúng vậy! Con tôi mỗi ngày đều xem, suốt ngày trì hoãn việc học, đúng là ảnh hưởng xấu đến thế hệ sau!”
Trong lòng Lăng Vi nguội lạnh.
Nói thật, manga của cô cũng không có máu tanh, bạo lực, càng không có sắc tình!
Trước kia trong bản thảo cô có rất nhiều, nhưng sau đó nghĩ lại, vẫn bỏ đi, điểm sáng của cuốn manga này không ở chỗ nam chữ chính lộ bao nhiêu thịt.
Cho nên khi xuất bản, cô bỏ đi toàn bộ.
Trừ nam nữ chính đối thoại đùa giỡn hơi bẩn và khi nam chính anh hùng cứu mỹ nhân lộ cơ bụng tám múi ra thì không có gì khác. Cuốn manga này của cô thật sự được coi là thuần khiết trong ngành rồi!
Nói manga cô có tình tiết sắc tình, nhất định là lời nói vô căn cứ!
Cũng không biết tại sao bụng quặn đau từng trận từng trận một… cả người lạnh lẽo, run rẩy…