Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi cũng không phải là người vô cùng để ý người khác nghị luận mình, cũng không thèm để ý người khác đối với mình ra sao. Cô chỉ cảm thấy để khách hàng nghe được cáp dưới của mình nói ra nói vào thật quá thất lễ.
Giờ phút này bên cạnh cô là hai vị khách vô cùng quan trọng…
Tình huống này chỉ có cô mới có thể cảm nhận được … xấu hổ đến mức nào.
Lăng Vi mím môi, nhấc chân đi qua bộ phận thiết kế.
Lúc này đột nhiên có người hỏi: “Ai vậy? Các người nói truyện tranh nào? Có thể mua được ở chỗ nào?”
Đột nhiên Lusa nói: “Không biết, bức tranh kia tôi đã từng thấy, nghe nói… bức tranh kia… nội dung cực kì ghê tởm…”
“Sao cơ?” Có người la lớn.
“Bức tranh kia thế nào mà ghê tởm hả?”
Nháy mắt cả văn phòng nổ tung: “Lusa cô nói gì, cô nói bức truyện tranh của quản lý Lăng ghê tởm sao? Không phải chứ? Tôi còn định mua về xem đấy…”
“Lusa, cô thấy rồi sao? Tôi vẫn chưa thấy, có thể mua được ở chỗ nào?”
Đoàn nười vây quanh, Lusa xua tay: “Tôi không biết… tôi chưa thấy nhưng nghe Dung Cẩm nói, cô ấy nói bức vẽ cực kì máu me, cực kì ghê tởm…”
Đột nhiên cả văn phòng yên tĩnh lại, sau đó có người nói: “Dung Cẩm… là bạn gái của quản lý Hứa sao?”
“Đúng thế… mấy ngày hôm nay thường thấy bọn họ đi chung một chỗ, đôi khi còn cãi nhau.”
Người đàn bà kia xí một tiếng, cười nói: “Lời Dung Cẩm nói mà cũng tin, quản lý Hứa là bạn trai cũ của quản lý chúng ta, Dung Cẩm như vậy là ghen tỵ, sao cô ta có thể nói lời hay về quản lý của chúng ta? Cô còn tin lời Dung Cẩm… cô có bị ngốc không vậy?”
Lusa quanh co nói: “Tôi cũng không biết… tôi nghe mọi người trong văn phòng nói. Hiện tại có lẽ truyền cả công ty rồi cũng nên?”
Lăng Vi cau mày đi vào văn phòng.
“Cốc, cốc, cốc…” cô gõ cửa, mọi người trong văn phòng quay đầu nhìn xem.
Lúc nhìn thấy Lăng Vi, bọn họ hoảng sợ che miệng.
Tiểu Cầm bộ phận thiết kế số 1 đứng lên.
“Chị Lăng…” cô ta hoảng sợ nhìn Lăng Vi, lần thảo luận này, bộ phận thiết kế số 1 đều không tham gia, nhưng mà hai phòng bên hợp lại, bộ phận thiết kế số 1 có thể nghe được. Tiểu Cầm biết Lăng Vi không phải là người như vậy nhưng không có bằng chứng cũng không biết nói giúp thế nào.
Lúc này đám thiết kế bộ phận số 1 và số 2 nhao nhao về chỗ, mỗi người cúi đầu không ai dám nói gì.
Ánh mắt Lăng Vi sắc bén nhìn mọi người.
Tất cả mọi người im lặng, thậm chí chẳng dám ngẩng đầu, cả văn phòng tranh cãi ầm ĩ đột nhiên lặng ngắt như tờ.
“Chị Lăng…”
Sắc mặt Lăng Vi không vui, tiểu Cầm chẳng dám nói, hiện tại không phải là trợ lý của Lăng Vi nên không dám nói chuyện.
Tiểu Cầm nghĩ muốn an ủi cô nhưng mà trợ lý a Lam của Lăng Vi đã tiến lên mời hai người khách ở bên ngoài vào.