Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi Kaya đứng dậy, Lăng Vi đẩy đẩy Peach: “Cậu không đi theo?”
“Hả?” Peach mờ mịt không hiểu gì.
Lăng Vi nói: “ Trước khi bói bài, phải rửa tay. Không phải cậu muốn học bói bài tarot sao?”
“A —— thì ra là vậy! Sư phụ ơi, chờ con với ——” Peach vội vàng đứng lên, đạp giày cao gót, chạy chậm theo đuôi Kaya. Nhưng cô ấy không có thói quen đi giày cao gót, đi được mấy bước đã xiêu xiêu vẹo vẹo.
Kaya quay đầu lại, khoanh hai tay ở trước ngực trêu ghẹo cô ấy: “Bát giới đừng vội...”
“Phốc —— “
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi đều cười như điên như dại.
“Ối mẹ ơi ——” Peach thiếu chút nữa là té ngã tư thế chó gặm bùn, cô ấy lảo đảo đi giày cao gót nhào vào trong ngực Kaya: “Sư phụ... người nước ngoài cũng xem Tây Du ký sao?”
Kaya ôm lấy cô ấy nói: “Đúng vậy! Đây là một trong những bộ phim mình yêu thích nhất. Nó là kiệt tác của nền phim ảnh Trung Quốc, sao mình không xem cho được?”
“Ha ha —— sư phụ đúng là si mê văn hóa Trung Quốc!” Peach cười phá lên. Hai người ôm nhau đi vào rửa tay.
Đám đàn ông vẫn luôn chú ý đến bọn họ, đều đồng loạt cười.
Tính cách của cô gái mặc áo trễ vai màu vàng đó... thật đúng là... hào sảng.
“Bàn số16, đưa đến hai ly nụ hôn thiên sứ, hai ly hồng phấn giai nhân.” Người đàn ông ngồi ở nàm chủ tịch khu vực khách VIP ở tầng hai, giơ tay lên gọi nhân viên phục vụ.
“Dạ, Vinh thiếu.”
Khu vực khách VIP ở tầng hai quán bar Vân Hào, tất cả đều là công tử trẻ tuổi có mặt mũi.
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi đang mỉm cười, thì nhìn thấy nhân viên phục vụ mang đến bốn ly rượu.
Lăng Vi kỳ quái chớp mắt: “Chúng tôi không gọi cái này.”
Nhân viên phục vụ kia khách khí nói: “Là bàn chủ tịch, ông chủ chúng tôi mời hai vị...”
Lăng Vi nhìn xung quanh, nhìn thấy bàn chủ tịch. Nơi đó có người hả? Lăng Vi uyển chuyển cự tuyệt: “Tôi cũng không quen biết ông chủ của các anh.”
Nhân viên phục vụ liền thấp giọng nói: “Tiểu thư, ông chủ của chúng tôi mời rượu cô, nói rõ bàn của các cô không cần thanh toán. Cô không cần phải khách khí...”
Nói xong, nhân viên phục vụ đặt rượu ở trên bàn, rồi xoay người đi ra ngoài.
Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi bốn mắt nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía bàn chủ tịch, nào có người?
Chỉ chốc lát sau, Kaya và Peach cùng trở lại, thấy trên bàn nhiều thêm bốn ly rượu, Kaya bưng ly lên uống, Lăng Vi ngăn tay cô ấy lại, nói: “Đây không phải là chúng ta gọi, là ông chủ quán bar mời.”
Kaya cười nói: “Mời? Vậy thì quá tốt rồi! Không phải trả tiền thì sao lại không uống.”
Hạ Tiểu Hi lo lắng nói: “Không biết trong rượu này có thứ gì lạ không? Nhỡ uống vào rồi lại...”
Lăng Vi nhìn chằm chằm vào ly rượu kia nói: “Chắc là không đâu, nếu ông chủ quán bar mời rượu khách, mà uống xảy ra vấn đề, vậy ông ta cũng đừng nghĩ đến chuyện làm ăn nữa. Với lại quán bar của ông ta lớn thế này, chắc ông ta sẽ không ngu đến mức, nghĩ ra cái ý tưởng ngu ngốc đó đâu.”
“Ha ha...” Kaya uống rượu, cười với Lăng Vi. Cô ấy rất thích Lăng Vi, nhìn có thể nhìn thông suốt mọi chuyện, làm việc rộng rãi, ánh mắt của lão đại đúng là không bình thường.
“Muốn học bói bài tarot, trước hết cậu phải làm quen với ý nghĩa của từng lá bài.” Kaya không nói gì cả, trực tiếp đưa bài cho cô ấy: “Cậu xem những lá bài này trước đi, trên mỗi lá bài đều có hình vẽ, bây giờ, cậu hãy viết ra suy nghĩ trực quan của mình về những hình vẽ trên lá bài đi.”
Kaya nhờ nhân viên phục vụ lấy giấy và bút tới, đưa cho Peach.
Peach chăm chú nhìn hình vẽ lên lá bài.
Nghiêm túc viết viết vẽ vẽ trên giấy. Kaya châm một điếu thuốc rồi đi ra ngoài gọi điện thoại.
Lúc trở lại, cô ấy đi xuyên qua sàn nhảy, thấy đám thiếu niên thiếu nữ đang nhảy loạn với nhau, điên cuồng nhảy múa ở dưới ánh đèn chớp lập lòe nhức mắt, vui sướng, nhiệt tình, năng động, bầu không khí trên sàn nhảy cực kỳ bốc lửa.
Đang đi về phía trước, đột nhiên, cô ấy cảm giác được một cái tay đặt lên ngang hông mình.
“Oh… vóc dáng của cô gái này… không tệ.”