Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Im miệng.” đột nhiên Jennifer đập tay lên bàn.
Lăng Vi rụt cổ làm bộ giật mình.
Âm thanh của Jennifer lạnh lẽo, hai mắt như hai thanh dao sắc bén: “Bảo cô làm cái gì thì cô làm cái đó, nói lời vô nghĩa làm cái gì”
“…” Lăng Vi đổ mồ hôi gật đầu không dám cãi.
Jennifer vừa nhìn thấy bộ dạng này của cô ngược lại yên lòng, người như vậy là dễ khống chế nhất, hòa hoãn một chút mới nói: “Tư liệu tôi đã đưa hết cho cô rồi, cô làm xong vụ này tôi lại đưa cho cô tiếp.”
Lăng Vi khẩn trương gật đầu, cô cắn môi, đỏ mặt, hít một hơi thật sâu mới hỏi: “Quản lý… cô muốn để tôi giúp cô hại Rose nhưng mà… tôi không hiểu…”
Jennifer nhìn cô như nhìn tên ngu: “Cô về trước đi, cụ thế làm sao tôi sẽ thông báo lại cho cô. Cô ở trong văn phòng của tôi lâu rồi, người khác sẽ nghi ngờ, hai ngày nữa tôi lại tới tìm cô.”
“Vâng, quản lý.”
Lăng Vi nơm nớp lùi ra sau, đột nhiên Jennifer lạnh giọng hỏi: “Cô sẽ không báo cho tổng giám đốc đấy chứ?”
Cô ta hỏi rất cẩn thận, ngay cả ánh mắt cũng lúc sáng lúc tối, hiển nhiên rất cố kị Diệp Đình.
Lăng Vi vội vàng xua tay: “Tôi không dám nói cho anh ấy… thân phận này của tôi đã bị anh ấy ghét bỏ rồi… lại thêm chuyện chú tôi từng ngồi tù, làm anh ấy mất mặt không ít, sau đó còn cô em họ kia nữa, bị người ta từ hôn đã gây nên gièm pha.. cả người thân thích toàn hàng cực phẩm đủ cho anh ấy không chịu nổi, hiện tại còn thêm ông anh họ là tội phạm giết người nữa…”
“Ừ, cô biết thế là tốt rồi.”
Lăng Vi từ văn phòng của Jennifer ra ngoài, tắt máy quay lén.
Lăng Vi cảm thấy bị đồ ngu ngốc như Jennifer làm cho phát khóc: “Mặt hàng này, chỉ số thông minh này làm sao mà làm được quản lý của Laroe đây? Chẳng lẽ đều dựa vào chồng cô ta sao? Nghe nói chồng cô ta rất giỏi, với mức độ thông minh này còn tự đi tìm ngược, đúng là bội phục khả năng của cô ta.”
Thật ra không thể nói chỉ số thông minh của cô ta thấp mà là vì quá tham, tham quá mới mất đi lý trí.
Lăng Vi nhanh chóng về phòng của mình khóa chặt cửa lại, lấy khuy cài áo xuống, mở một chiếc khóa chìm ra, bên trong khuy cài áo có một đầu usb nhỏ.
Lăng Vi lấy nó ra kết nối với máy tính nhanh chóng lưu đoạn quay lén vào máy tính.
Xong xuôi liền gửi cho Diệp Đình.
Sau đó mở clip ra xem lại.
Gương mặt của Jennifer được quay rõ ràng.
Âm thanh không rõ nhưng mà độ sắc nét cực kì cao, không ảnh hưởng là bao.
Lăng Vi có chút kích động, tim đập thình thịch. Cô lưu vào mười mấy chỗ, lại lưu vào usb mang theo bên mình.
Lúc này di động đúng lúc vang lên.
Lăng Vi vừa nhìn, là thám tử Aili.
“V tiểu thư, xin chào, tôi đã gửi một phần tư liệu tới hộp thư của cô.”
“Được.” Lăng Vi mở hòm thư, ấn mở hộp thư mới, bên trong là clip Jennifer và một người đàn ông đi thuê phòng, hiển nhiên người đàn ông này không phải là chồng của Jennifer.
Jennifer leo được lên vị trí này đều nhờ chồng mình… để người đàn ông kia nhìn thấy đoạn clip này nhất định thú vị lắm đây.
Lăng Vi nói: “Cực kì tốt, đoạn clip này giá bao nhiêu?”
Đối phương nói: “Một phần này đưa cho cô, chúng ta vừa hợp tác, xem như bày tỏ thành ý của tôi, còn một phần nữa gửi cho cô lại tính phí của cô. Nhưng mà giá cả tư liệu tiếp theo hơi cao, vì tốc độ và chất lượng ở chỗ chúng tôi tốt hơn chỗ khác rất nhiều.”
“Ừ, tôi biết rồi, trước khi liên lạc với anh tôi đã hiểu về tính cách nhân phẩm của anh rồi.”
“Được rồi, V tiểu thư, vậy tôi tắt máy đây.”
Lăng Vi tắt máy, tâm tình đột nhiên tốt lên.
Haha.. hình như việc này ngày càng thú vị