Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giang Quân bước xuống từ trên xe cảnh sát, nhìn thấy một đám người đang đứng tụ tập ở giữa đường tạo thành một vòng tròn lớn.
Anh ta đang thi hành nhiệm vụ ở nơi gần đây, thuận đường sang đây xem.
“Cảnh sát tới rồi! Cảnh sát tới rồi!” Đám người vây xem thấy có cảnh sát đi tới, lập tức nhường ra một lối đi cho anh ta.
Giang Quân đi vào trong đám người nhìn xem, lúc nhìn thấy một người đàn ông kiểu đầu bờm ngựa ôm một người phụ nữ mặt đầy máu từ trong xe ra... Đôi mắt của Giang Quân chợt co rúc lại! Là tiểu Vi!
“Tiểu Vi —— “
Trên mặt Lăng Vi dính bê bết máu tươi! Từng dòng từng dòng máu tươi, chảy xuống theo gò má của cô!
Đôi mắt của Giang Quân dần đỏ ngầu lên, anh ta xông tới! Đột nhiên, bị một người phụ nữ làm vấp chân, anh ta cúi đầu xuống, nhìn thấy Lý Phân Phương đang ôm bắp đùi một người đàn ông, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, cô ta ngồi bệt dưới đất khóc lóc om sòm. Giang Quân trợn mắt trừng Lý Phân Phương! Anh ta giật cả mình, Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
Anh ta nhìn về phía chiếc xe Jeep kia, rồi lại nhìn về phía Lăng Vi, nhanh chóng hiểu ra!
“Là cô đụng Lăng Vi?” Giang Quân phát điên lên! Anh ta trợn mắt nhìn Lý Phân Phương, vành mắt như sắp nứt ra! Anh ta đột nhiên nghĩ đến, mấy ngày trước anh ta và Lăng Vi đã từng gặp Lý Phân Phương...
Rốt cuộc người phụ nữ này muốn làm gì?
Không biết tiểu Vi có nguy hiểm đến tính mạng hay không?
Giang Quân nhìn thấy Lăng Vi bê bết máu, chỉ cảm thấy máu trong thân thể mình như muốn trào ngược lên!
“Tiểu Vi tiểu Vi!” Giang Quân xông lên, ôm cô vào trong ngực: “Mau đưa cô ấy đi bệnh viện!”
Anh ta đưa tay ôm ngang cô lên, nhấc chân muốn chạy, lại bị một nữ cảnh sát xinh đẹp kéo lại: “Anh Quân! Anh muốn đi đến bệnh viện sao? Để bọn họ đưa là được, anh mặc kệ hiện trường sáo?”
Giang Quân không để ý đến cô ta, ôm Lăng Vi đi, nữ cảnh sát kia lại tới cản anh ta: “Anh Quân, sao một mình em có thể xử lý hiện trường được? Anh để cho người khác đưa đi không được sao?”
Giang Quân tức giận trừng mắt nhìn cô ta: “Em gái cô bị thương, cô còn có tâm tư xử lý hiện trường được sao? Cô mau buông tay ra!”
Nữ cảnh sát kia bị dọa sợ đến nỗi trắng bệch mặt, lập tức buông lỏng tay ra.
Giang Quân chặn một chiếc xe taxi chạy thẳng tới bệnh viện.
Nữ cảnh sát kia chưa từng thấy Giang Quân như vậy bao giờ, vừa rồi anh Quân bị dọa sợ đến nỗi ngay cả ngón tay cũng đều run rẩy! Anh Quân lo lắng cho cô ta như vậy sao?
Bên kia, Chân Dũng số 1đang bị Lý Phân Phương ôm lấy bắp đùi, nhìn thấy một người đàn ông ôm Lăng Vi đi mất, anh ta lập tức rống lên: “Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải tôi bảo các cậu đưa phu nhân đi bệnh viện sao? Người đàn ông kia là ai?”
Kim Trạch và tiểu Khải đều nhún vai, Kim Trạch đẩy gọng kính vàng nói: “Người đàn ông kia là anh của phu nhân.”
Nghe vậy, Chân Dũng mới gật đầu, vừa rồi anh ta không chú ý đến động tĩnh chỗ bọn họ bên kia, bởi vì cách xa, anh ta cũng không nhìn thấy rõ người đó là ai.
Anh ta vung tay lên: “Mau lên xe, đến bệnh viện.” Nhưng chân của anh ta vẫn còn bị Lý Phân Phương ôm chặt lấy, số 1 chưa bao giờ là người đàn ông biết khoan dung, anh ta nóng máu lên, đá văng cô ta ra: “Mang đi!”
“Á ——” Lý Phân Phương kêu gào thảm thiết.
Nữ cảnh sát chạy ra ngăn bọn họ lại: “Tôi phải dẫn người phụ nữ này về đồn cảnh sát trợ giúp điều tra, các anh không thể mang cô ta đi được!
“Cảnh sát cứu tôi với ——” Lý Phân Phương quên cả khóc, nhanh chóng chạy ra sau lưng nữ cảnh sát trốn.
Chân Dũng bảo Kim Trạch và tiểu Khải ở lại, nghiêm giọng giao phó: “Canh chừng người phụ nữ này cho tôi! Nếu không, các cậu tự xách đầu đi gặp ông chủ đi.”
Anh ta mang những người còn lại chạy tới bệnh viện.
Trên đường đi bọn họ gặp được chiếc “Đại mại 8” của lão đại. chiếc đại mại 8 phóng như điên vượt qua bọn họ, chạy thẳng tới bệnh viện...