Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Jason nói: “Tôi tạm thời chưa biết hắc thủ sau màn là ai. Chắc lão đại đang tra.”
Jason thường đi theo Diệp Đình ra ngoài, nên anh ta hiểu rõ những chuyện này chút ít.
Katherine lo lắng: “Sao nửa đường lại xuất hiện Giang Quân chứ?”
Jason lắc đầu… Giang Quân này, anh ta thật sự không biết là thần thánh phương nào!
Sao cảm thấy chính là một người đột nhiên lòi ra!
Trước kia, dường như Phu nhân và cảnh sát này không quen, sao hai người bỗng nhiên có quan hệ tốt? Tốc độ này cũng quá nhanh rồi!
Hình như chỉ gặp mặt một hai lần mà?
Đầu Jason cũng sắp nổ vẫn không nghĩ ra.
Cuộc họp thư ký kết thúc, Jason bắt tay xử lý chuyện này.
Anh ta nói với Lôi Tuấn trước, dù sao quan hệ của Lôi thiếu và boss tốt nhất, Lôi thiếu nói gì, boss còn có thể nghe vào.
Lôi Tuấn, Lôi Đình từ Maldives trở về, mệt mỏi nhưng không nghỉ ngơi, trực tiếp tới phòng họp. Jason hỏi: “Hôn lễ còn làm không?”
Lôi Tuấn hừ nói: “Phá sạch toàn bộ, làm cái rắm!”
Lôi Đình hỏi: “Giang Quân này?”
Lôi Tuấn thấy kỳ lạ, anh ta chưa từng nghe cái tên này!
“Người này từ đâu ra?”
Jason cũng không hiểu: “Tôi cũng không biết! Phải nói Phu nhân chúng ta mới quen không ít bạn. Như Hoa Thiếu Kiền, tiến sĩ Long Diệc Hân, Lâm Nhất Kiệt, Lý Tiểu Trúc, Hồ Tiểu Vĩ đều rất bình thường, cho tới nay chưa từng thân mật với ai như Giang Quân.”
Katherine cũng nói: “Anh nhìn mấy thứ bọn họ mua đi… Quần áo, dép, xà phòng… Tất cả đều là đồ dùng hàng ngày, nói bọn họ là bạn bè bình thường, tôi cũng không tin.”
“…”
Lôi Tuấn kinh sợ: “Cái gì? Còn mua quần áo? Còn mua dép? Trời ạ! Chuyện lớn rồi!”
Khó trách vại giấm anh Đình đổ nhiều như vậy!
Jason nhíu mày: “Không chỉ vậy đâu! Phu nhân còn đến nhà anh ta…. ở lại một giờ…”
“Hả?” Lôi Tuấn không tin: “Không phải chứ?”
Với hiểu biết của anh ta về Lăng Vi, cô không giống người có thể làm ra chuyện như thế, mới quen biết, tại sao cô đột nhiên mua quần áo cho người ta, còn lên nhà người ta ở lại một giờ?
Cái này không giống phong cách của Lăng Vi!
“Rốt cuộc là chuyện gì? Có phải hai người họ đã quen biết trước không?” Lôi Tuấn vẫn cảm thấy chuyện này không đúng.
Jason nói: “Chắc không có. Anh còn nhớ khi Phu nhân tới trang viên, không phải cảnh sát đó cũng có mặt sao? Lúc ấy bọn họ quen biết không?”
Lôi Tuấn suy nghĩ, thật sự không hiểu: “Vậy là chuyện gì?”
“…”
Hai người trầm mặc một hồi, Lôi Tuấn nói: “Cái đó… Chuyện này, giao cho tôi đi. Tôi đi điều tra lai lịch của Giang Quân này.”
Jason đột nhiên hỏi: “Có phải lão đại chúng ta đã sớm tra được gì không? Nếu không, sáng nay sẽ không phát lửa lớn như vậy.”
Lôi Tuấn lắc đầu: “Không hẳn. Anh Đình không hề tra chuyện của chị dâu, vì tôn trọng… Hơn nữa, chuyện này xảy ra đột ngột như vậy, tôi đoán anh Đình đang khó chịu, không chắc chắn có thể bình tĩnh đi điều tra Giang Quân này. Nhưng nhất định anh Đình bây giờ tuyệt đối muốn giết Giang Quân…”
“…” Tim Jason đập tăng tốc: “Không thể nào…”
“Không đúng… Với tính anh Đình, tôi cũng không dám đảm bảo.” Lôi Tuấn vội nói: “Anh vẫn đi xem anh Đình đi, đừng để anh ấy kích động. Tôi lập tức đi điều tra lai lịch tên Giang Quân này.”
“Được!” Giải tán, Jason nói Irene bưng một ly càfe vào phòng Tổng giám đốc.
Irene nơm nớp lo sợ nói: “Rót ly trà được không? Lần trước Phu nhân từng pha càfe cho lão đại một lần… Từ đó về sau, mỗi lần lão đại uống càfe tôi pha đều chê…”
“…” Jason kinh ngạc: “Còn có chuyện này?” Anh ta liền nói: “Vậy rót ly nước nóng đi, lỡ như… Phu nhân còn pha trà cho anh ấy, cô sẽ bị mắng.”
“Được!” Irene mặt đầy hoảng sợ đi rót nước, vào phòng làm việc Tổng giám đốc, phát hiện tuy sắc mặt boss rất tệ nhưng vẫn còn lý trí.
Cô ta yên tâm đi ra ngoài, ra dấu “OK” cho Jason.
Lúc này Jason mới yên lòng.
Lăng Vi ở công ty bận rộn tới trưa, ngay cả cơm trưa cũng không ăn.