Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi rất muốn cười.
Diệp Đình con người này là chuyên gia âm mưu quỷ kế...
Sau khi chạy bộ trở về, cô nhận được điện thoại của Giang Quân, anh ấy nói từ thủ đô mang về cho cô nhiều đồ ăn, hai người hẹn hôm sau gặp mặt. Cả ngày này Lăng Vi và Lôi Tuấn làm ngoài vườn, cực kì vui vẻ.
Buổi tối Lăng Vi nhận được điện thoại của Hạ Tiểu Hi: “Tiểu Vi, chị mau nhìn Weibo, chuyện của chị và Diệp Đình bị cho ra ngoài ánh sáng rồi.”
Lăng Vi mở web ra, đột nhiên ánh mắt ngưng lại.
Hot search... sao lại là tên của Diệp Đình... và cô?
Hot search đầu tiên: Diệp Đình tổng giám đốc Đỉnh phong quốc tế bí mật kết hôn.
Thứ hai: Bà xã của Diệp Đình là ai?
Thứ ba: Lăng Vi là ai vậy?
Thứ tư: Đỉnh phong quốc tế từ thiện 2000 vạn.
Đây là tình huống gì vậy?!
Trái tim Lăng Vi nhảy thình thịch, cô mở từng bài ra, bên trong đều là hình của Diệp Đình. Có lúc anh tham gia bữa tiệc, có lúc anh đang chủ trị hội nghị, có lúc anh phát biểu trong buổi từ thiện, like hơn 10 vạn.
Lăng Vi cảm thấy da đầu tê dại, cuối cùng mở link bà xã của Diệp Đình. Bên trong có hình của cô và Diệp Đình.
Trái tim Lăng Vi đập nhanh hơn.
Cô có thể cảm giác được máu trong người mình nóng lên.
Cô lập tức vào weibo của mình, đột nhiên hơn 10 vạn fan. Hai mươi mấy vạn thông báo, mấy ngàn tin nhắn, cô mở ra.
Giao diện máy tính đột nhiên ngừng khởi động, Lăng Vi khởi động lại, chờ một lúc mới mở ra.
Đột nhiên số fan tăng mạnh, nhất thời làm cô ngây ngốc.
Cô vào weibo của Diệp Đình… ánh mắt mở to.
Diệp Đình càng khoa trương hơn.
Fan hơn 50 vạn, cô f5, số fan còn tăng hơn nữa
Cô nhìn anh đăng weibo, tổng cộng có 5 cái…
Trong đó có 4 cái mới đăng ngày hôm qua… đều là hình anh từ thiện khắp nơi, quyên góp vật tư. Bình luận bên dưới đã vài vạn, like cũng vài vạn..
Lăng Vi không biết tại sao lại như vậy.
Hình như …cả thế giới đều chú ý tới bọn họ vậy.
Cô đi dép lê ngây ngốc gõ cửa thư phòng, Diệp Đình đang làm việc, nghe thấy tiếng gõ cửa, không vui nói: “Vào đi.”
Lăng Vi mở chốt cầm tay, cửa mở ra, vì nghe thấy giọng điệu không vui của anh, cô có chút do dự.
Cô thò đầu vào dò xét, chỉ lộ chút ánh mắt. Lúc này Diệp Đình đang nhìn cửa, thấy cô do dự, sắc mặt anh thay đổi, dịu dàng cười vẫy tay với cô: “Sao vậy? Sao lại không vào?” anh còn tưởng là Lôi Tuấn…
Lăng Vi đi vào sau đó đóng cửa lại.
Cô đi tới bàn làm việc của anh, chớp chớp mắt, chỉ chỉ máy tính: “Anh xem tin tức chưa?”
Diệp Đình nhìn chằm chằm số liệu, vừa chỉ sofa: “Em từ từ chờ, anh còn 12ph nữa mới xong.”
Lăng Vi gật đầu đi tới sofa ngoan ngoãn ngồi xuống.
Diệp Đình thấy cô ngồi đó vô cùng ngoan ngoãn, tâm tình vui vẻ, cầm ly nước đưa lên uống lại phát hiện cốc không có nước.
“Em rót giúp anh.” Lăng Vi đứng lên cầm ly nước.
Diệp Đình buông ly, cầm tay cô: “Anh muốn uống cafe em pha,,,”
Lăng Vi vui vẻ đồng ý: “Được, nhưng mà buổi tối uống nhiều cafe sẽ ảnh hưởng tới giấc ngủ…”
Diệp Đình ngước mắt nhìn cô: “Không sao, đêm còn gì, không ngủ vừa hay có thể làm chuyện khác…”
Lăng Vi cầm ly phất tay với anh: “Vẫn đáng đánh đòn như vậy.”