Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Địa vị của cô ta ở trong giới giải trí rất cao, nên nhiều người sẽ cực kỳ chú ý lời cô ta.
Lăng Vi cười híp mắt, ánh mắt đảo qua Vương Vinh Phát.
Kết quả… tầm mắt mọi người đều rơi vào trên mặt Vương Vinh Phát.
Phải nói… Tang Tử Thần hẹn một đại mỹ nhân tới tham gia tiệc rượu còn có thể là vì cái gì? Đương nhiên là lấy lòng Vương Vinh Phát!
Hiện tại, Tang Tử Thần không có bộ phim nào, ngay cả quảng cáo cũng không, chắc chắn bứt rứt đến mức muốn tung chiêu rồi!
Trầm Băng Thần khẽ híp mắt. Tang Tử Thần hẹn Lăng Vi tới, nhất định là tặng cho Vương Vinh Phát… Bây giờ nhìn lại, Tang Tử Thần đã coi trọng vị trí trong phim nào rồi, nói không chừng… Chính là nhân vật nữ chính của cô ta!
Trầm Băng Thần có thể nghĩ ra, người khác đương nhiên cũng có thể nghĩ ra.
Bất kể nhân vật lớn nhỏ, ai cũng không hy vọng mình bị thay thế, trong nháy mắt liệt Tang Tử Thần và kẻ thù chung!
Phần lớn người ở đó đều đoán được mục đích của Tang Tử Thần.
Chẳng qua không ai nói ra.
Bầu không khí lập tức quỷ dị.
Lăng Vi mặt đầy vô tội đứng đó, tức giận nói: “Nếu không phải hôn lễ của bạn tôi, vậy tôi đi! Cô bịa đặt gạt người, thật quá đáng!”
Lúc này, sắc mặt Vương Vinh Phát vốn âm trầm từ từ giãn ra, cười nói: “Lăng tiểu thư, đi vội vậy sao?! Nếu đã tới, dù sao cũng phải cho Vương mỗ kính cô một ly, nhận lỗi với cô.”
Vương Vinh Phát vừa nói xong liền nháy mắt ra hiệu cho nhân viên, tỏ ý cậu ta đem ly rượu Tang Tử Thần đã bỏ thuốc tới.
Nhân viên gật đầu, xoay người bưng một khay màu bạc đi ra, phía trên có hai ly rượu vang.
Vương Vinh Phát làm bộ lơ đãng gọi nhân viên tới: “Nếu đã đến tiệc rượu của tôi, chúng ta liền coi là bạn. Vương mỗ kính cô một ly!” Nói xong, liền cầm ly rượu kia đưa cho Lăng Vi.
Lăng Vi nhận lấy.
Chuẩn bị uống, đột nhiên không vui nhíu mày.
Liếc mắt Tang Tử Thần, sau đó tựa như hỏi đám người: “Chuyện này hình như không đúng lắm? Là Tang Tử Thần gạt tôi tới, tại sao Vương tổng nhận lỗi với tôi? Hai người có quan hệ đặc biệt gì sao?”
Sắc mặt Vương Vinh Phát trong nháy mắt xanh mét.
Lăng Vi giơ ly rượu tới trước mắt Tang Tử Thần…
Ánh mắt nhìn chăm chú vào cô ta.
Thái độ kiên quyết nói: “Nếu là cô gạt tôi, vậy ly rượu nhận lỗi này hẳn là cô kính tôi!”
Trầm Băng Thần lập tức nói: “Đúng nha, Tang Tử Thần, cô gạt người trước, ly rượu này do cô mời Lăng tiểu thư mới đúng!”
Trong lòng đám người biết rõ, trong ly rượu này nhất định có thuốc… Không ít người muốn bêu xấu Tang Tử Thần, liền nói giúp: “Đúng… Ly rượu này phải do cô kính!” “Đúng! Nếu không thì thật sự không có thành ý.” “Mau mời rượu đi!” “Tang Tử Thần, rượu này cô không uống thì thật không có đạo lý! Cô còn muốn lăn lộn trong giới giải trí hay không?”
Tang Tử Thần cưỡi lưng hổ khó xuống! Bầu không khí ngột ngạt ép cô ta không thở nổi!
Lăng Vi kiên quyết nhét ly rượu vào trong tay cô ta, lại cầm lên một ly rượu khác uống cạn.
“Aiya! Cô gái này thật rộng lượng nha! Người ta nhận lỗi cô ấy, chính cô ấy uống cạn trước!”
“Cô em, sau này em lăn lộn cùng chị đi!” Đám người Trầm Băng Thần vỗ tay tán thưởng Lăng Vi, sau đó lại nhìn Tang Tử Thần: “Uống đi!”
Ánh mắt người chung quanh như dao nhìn cô ta chằm chằm! Tang Tử Thần đặt ly rượu bên mép… Trong lòng cô ta biết rõ ly rượu này có không ít lượng thuốc mê!
Cô ta đang chần chừ, Lăng Vi đột nhiên đưa tay, rót rượu vào trong miệng cô ta.