Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tang Tử Thần đứng ở cửa, còn chưa biết chuyện gì.
Cô ta cúi đầu nhìn dãy số, không biết… Sảnh tiệc nhiều người nhìn cô ta, buộc cô ta nghe điện thoại.
Nghe đầu bên kia nói: “A lô, Vương Á Đình à! Tôi đã đến, không thấy hôn lễ nào, cô ở đâu?”
Lúc này, đột nhiên có một minh tinh cười lên, hỏi Tang Tử Thần: “Ai u, Tử Thần… Đổi tên hồi nào? Đổi thành Vương Á Đình rồi?”
“Ha ha…” Có người cười lên, cố ý đổi giọng nói: “Tang Tử Thần lại muốn chơi trò gạt người.”
“Không phải chứ, cô ta lừa đạo diễn mình là cô gái mới ra mắt, cũng không phải lần một lần hai…”
Trong sảnh tiệc, rất nhiều phụ nữ đều nở nụ cười kỳ dị.
“Đồ đàn bà không biết xấu hổ! Các người nói gì?” Tang Du nổi giận! Dám nói chị cô! Vương Vinh Phát quay đầu, nháy mắt, có hai vệ sĩ tiến lên mang Tang Du đi.
Tang Tử Thần nhíu mày, xuyên qua đám người, đi tới bên cạnh Lăng Vi.
Cô ta trợn mắt nhìn Lăng Vi: “Cô gái này, tôi căn bản không biết cô! Có phải cô gọi nhầm không?”
Lăng Vi nhìn cô ta như nhìn kẻ ngốc: “Cô là ai thế? Tôi tìm Vương Á Đình, cũng không phải tìm cô. Cô không quen tôi, cô tới nói chuyện với tôi làm gì? Nơi này nhiều người như vậy, sao cô biết là tôi gọi điện thoại? Tôi đứng giữa đại sảnh, cô đứng ở cửa đại sảnh. Cách nhiều người như vậy, chẳng lẽ cô có ống nhòm?”
“Phốc ——” Trầm Băng Thần trực tiếp bật cười: “Chỉ số IQ của Tang Tử Thần này… bị thiếu hụt nha.”
Lăng Vi cười nói: “Cô ta không phải bị thiếu hụt chỉ số IQ. Chỉ số IQ của cô ta thuộc loại ngồi tại chỗ, ra ngoài cũng không có cách nào mang theo.”
Trầm Băng Thần cười nói: “Đừng nói bậy, Tang Tử Thần ít ra có điện thoại thông minh, chẳng qua bị mất thôi… Haiz! Chỉ số IQ của tôi lại để đi đâu rồi?”
Lăng Vi giơ ngón cái cho cô ta: “Chị, chị sẽ được người ta chú ý nha..”
Trầm Băng Thần câu môi cười: “Nhờ lời may mắn của em!”
Lăng Vi xua tay, nhìn Tang Tử Thần nói: “Cô giả mạo Vương Á Đình gọi điện thoại cho tôi. Còn nói dối rằng nơi đây cử hành hôn lễ? Cô lừa tôi đến, rốt cuộc có mục đích gì?”
Danh tiếng của Tang Tử Thần ở trong giới vốn không tốt, lần này tất cả mọi người đều vây lại xem náo nhiệt.
Một nữ minh tinh nhỏ trước kia từng bị Tang Tử Thần sỉ nhục nói với Trầm Băng Thần: “Trước kia Tang Tử Thần đã dùng chiêu này hại chị Mai, chị còn nhớ rõ không?”
“…”
Trong sảnh tiệc đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh!
Sau đó có tiếng nghị luận nhỏ…
Chuyện của chị Mai không tính là bí mật trong giới giải trí.
Trước kia Tang Tử Thần rất muốn diễn nữ chính của một bộ phim truyền hình.
Nhưng vị trí nữ chính đã đã định cho chị Mai.
Tang Tử Thần muốn lấy được cơ hội diễn vai này, liền tìm một cái cớ hẹn chị Mai đi dự tiệc rượu.
Kết quả, trong buổi tiệc, chị Mai trúng thuốc mê, nhảy thoát y ngay trước mặt mọi người, còn quấn đàn ông không buông, tạo hình ảnh xấu! Nhà đầu tư tức giận đã đổi nữ chính.
Tang Tử Thần liền nhân cơ hội lấy lòng nhà đầu tư kia, thuận lợi được vai nữ chính.
Lăng Vi đứng giữ đám người, nghị luận chung quanh không nhỏ, cô nghe rõ ràng!
Trong lòng cười lạnh: “Mấy chiêu này, chơi không nổi với chị đây!”
Lúc này, Lăng Vi đột nhiên nói: “A? Tang Tử Thần, trên mặt cô… sao có dấu tay?”
“Đúng vậy! Vừa đỏ vừa xưng, vừa rồi bị ai đánh rồi sao?” Giọng Trầm Băng Thần nhẹ bỗng không lớn, lại để cho rất nhiều người nghe được.