Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Trí?
“Ông đến đây làm gì?” Chu Vân kinh ngạc.
Cả người Lăng Trí đằng đằng lửa giận, trong ánh mắt xen lẫn thần sắc thất vọng.
Chu Vân khinh bỉ trợn mắt nhìn ông ta một cái: “Có phải ông lại gây ra chuyện gì điên khùng hay không?” Cô nhìn thấy Lăng Trí đầu đầy tóc trắng, trên mặt đầy nếp nhăn. Rõ ràng hơn bốn mươi tuổi, lại nhìn giống như một lão già sáu mươi tuổi!
Lúc này, đột nhiên nghe thấy Lăng Trí quát lên: “Quỳ xuống!”
Chu Vân sợ hết hồn, nhưng trong lòng không phục, cô cũng coi như là một người có chút địa vị xã hội, làm sau có thể ở trước mặt nhiều người như vậy nói quỳ là quỳ!
Lăng Trí nén chịu lửa giận trong lòng ngồi xuống một chiếc ghế thái sư. Trên bàn bên cạnh tay ông ta bày ra một cây thước, chân mày Chu Vân nhảy lên một cái, cứng đầu đứng đó không nhúc nhích.
“Còn không mau quỳ xuống…” Konina vộ kéo váy Chu Vân.
Chu Vân trố mắt một lát, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Trí, trong mắt cô ta đầu phức tạp có chút không vui vẻ nói: “Có lời gì về nhà nói không được sao? Tại sao phải gây huyên náo khó nhìn như vậy?”
“Cô im miệng đi!” Konina hận không thể véo hai lỗ tai cô ta: “Bảo cô quỳ, vậy cô quỳ đi!
Chu Vân đứng đó không nhúc nhích, đột nhiên Lăng Vi đi ra từ phía sau bình phong.
Trong nháy mắt Chu Vân bừng lên lửa giận! Lăng Vi liếc cô ta lạnh giọng hỏi: “Con gái quỳ dưới chân cha, có gì không ổn sao?”
Chu Vân siết chặt quả đấm, cắn răng muốn mở miệng mắng to! Nhưng là, lúc này cô ta nhìn thấy rõ quan hệ lợi hại! Lăng Vi cùng Lăng Trí không biết leo lên được nhân vật lợi hại nào, lại đè ép một người như cô!
Nhưng là, người thần bí kia rốt cuộc là ai? Chị Na lại không chịu nói cho cô… Cô ta đứng bên ngoài chừng ba giờ! Bây giờ tiến vào cũng không nhìn thấy người đó, lúc này, Konina trợn mắt nhìn cô ta một cái, tựa hồ muốn ói: “Chính cô có thân phận gì còn không biết lớn nhỏ? Người ta là nhân vật lớn đến nhường nào, đâu phải là người cô muốn gặp là có thể gặp được?”
Chu Vân lại tưởng, là Lăng Vi cố ý mướn chỗ này hù dọa cô ta?
Lúc này, Lăng Vi giơ tay lên ra động tác mời với Konina: “Vị nữ sĩ này, mời ngồi xuống. Chuyện này không liên quan đến cô.”
Konina mặt đầy ngơ ngác ngồi vào ghế bên cạnh.
Trái tim Chu Vân đột nhiên tăng tốc nhảy lên, có một dự cảm vô cùng xấu!
Lăng Vi! Cô cái đồ không biết xấu hồ, cô muốn làm gì? Có lời gì thì nói thẳng? Đừng có mà giả thần giả quỷ!”
Trong phòng khác bỗng nhiên tĩnh lặng, Lăng Vi đột nhiên lạnh lùng nhìn chăm chú vào Chu Vân, quát lạnh lên một tiếng: “Dập đầu nhận sai với cha cô cho tôi…”
Chu Vân sợ hết hồn! Cô như gặp quỷ nhìn về phía Lăng Vi, đột nhiên, lúc này nhìn thấy ba mươi mấy người đàn ông áo đen vây quanh, trong đó hai người xách Chu Xung ra… tay Chu Xung bị trói ở sau lưng, ‘Bùm’ một tiếng quỳ sụp xuống đất, tóc ông ta xốc xếch, trên mặt xanh tím, lỗi mũi vừa sưng vừa đỏ! Quần áo rách tả tơi, hiển nhiên là bị người ta hung hãn đánh đập.
Chu Vân mở to mắt, hô hấp cũng có chút yếu đi. Tiếp đó, lại thấy có người ném sáu tên đàn ông cao to đi ra! Sáu người này nằm trên đất không nhúc nhích, giống như bị hành hạ vô cùng thảm thiết vậy! Chu Vân tựa như tiên đoán được dáng vẻ sau đó của mình, trong nháy mắt trên trán lấm tấm mồ hôi.