Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng mà.... trong chốc lát, Lý Thiên Mặc nghe được tiếng hít thở đều đều của cô.
Con bé này, không tim không phổi, ngủ quá nhanh!
Lý Thiên Mặc vô cùng muốn đập đầu vào tường, cái con tiểu yêu tinh này, làm hại anh đổ mồ hôi, chính cô lại ngủ trước
Anh nằm xuống, từ từ bình phục hơi thở. Tác dụng của rượu làm cả người anh nóng đến sắp mất mạng! Con bé xấu xa, chỉ biết đốt, mà không phụ trách tắt lửa! Hôm nay anh uống rượu hơi chóng mặt.
Anh đành phải bò dậy, vào phòng tắm tắm lại.
Anh vừa nhúc nhích, đột nhiên cô tỉnh lại, ôm anh gắt gao.
“...” Lý Thiên Mặc muốn điên rồi, trong đầu nghĩ, Niểu Niểu nha, có phải em cố ý không? Hôm nay anh không chạm vào em em không hài lòng đúng không?
Lý Thiên Mặc tức giận quyết định, nếu như vậy, thì không đi nữa!
Anh xoay người, đối mặt với cô. Lôi Niểu Niểu lập tức dán tới, thân thể hai người dính sát. Vô cùng ấm áp, thoải mái.
Mồ hôi của Lý Thiên Mặc tuôn rơi. Anh cứng ngắc không dám động đậy, rốt cuộc sức mạnh hơi men của rượ đi lên đột nhiên mệt mỏi vô cùng.
Anh ôm chặt cô vào lòng, chân dài cuốn lấy bắp chân của cô, kéo cô lại vào trong ngực, cứ ôm như vậy, hai người gần gũi giống như một người vậy, anh dùng sức hôn lên mặt cô mơ mơ màng màng ngủ.
Buổi sáng thứ hai, hai người giống như hai đứa bé song sinh vậy, ôm chặt.
Cánh tay của Lý Thiên Mặc cũng sắp gãy, bị cô ép tới chua xót đau nhức, cảm giác đau nhói để cho anh không nhúc nhích được.
Lôi Niểu Niểu đều quên vì sao cô ngủ chung với anh....
Cô thấy bên cạnh mình có một người nằm sợ đến hét to: “A----” nhấc chân, liền đạp lên đùi anh.
“A....” Cả người Lý Thiên Mặc cũng tê dại nha... một cước này không nặng, nhưng tuyệt đối cũng không nhẹ!
“Em làm gì vậy?” Lý Thiên Mặc bất mãn tố cáo: “Sáng sớm, còn chưa mở mắt đâu em đã đạp người!”
Nghe được giọng nói của Lý Thiên Mặc, đột nhiên Lôi Niểu Niểu thanh tỉnh: “Nha.... em quên, em quên... tối ngày hôm qua, hình như là em muốn ôm anh.”
...
Lý Thiên Mặc trở mình, đứng lên đi vệ sinh! Sợ đánh thức cô, anh nhịn cả buổi tối. Anh đi xuống đất rửa mặt.
Anh mới vừa đi vệ sinh xong, còn chưa rửa mặt đâu đã thấy cô ngáp vươn người tới.
Lý Thiên Mặc 囧, cũng may anh đi vệ sinh nhanh, nếu không, lại bị cô nhìn thấy!
“Lôi Niểu Niểu! em không biết anh đang đi vệ sinh sao? Đột nhiên em đi vào như vậy, sẽ làm anh sợ đến nín lại hết có biết không?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Em đã nghe anh dội nước rồi.”
Cô cầm quần áo đi vào, tối hôm qua quên tắm.
“Di?” Sao quần áo lại ướt, còn đang nhĩu nước đâu....
Lý Thiên Mặc nói: “Anh thấy em chưa giặt quần áo, nên đã giặt giúp em.”
Nháy mắt mặt Lôi Niểu Niểu đỏ lên, anh giặt quần áo cho cô, còn giặt thật sạch sẽ! Chủ yếu là.... anh không chỉ giặt áo ngoài cho cô... còn có hai cái mặc bên trong nữa.
“Cái kia cái kia... giặt cũng đã giặt, cám ơn a....” Cô 囧 囧 nhìn anh cười toét miệng. Cô đi tới sân thượng phơi quần áo, Lý Thiên Mặc đi theo ra ngoài.
“Ai!” Đột nhiên cô kêu, gấp gáp hỏi anh: “Anh giặt quần áo của em, sẽ không dùng điểm để đổi chứ?”
“...” Lý Thiên Mặc không nói gì, anh là người như vậy sao? Đột nhiên, lại cảm thấy đề nghị này của cô không tệ.
Anh suy nghĩ nói: “Vậy chỉ thu 1 điểm là được. Tối hôm qua là 304 điểm, trừ 15 là còn 289 điểm, hôm nay thu 1 điểm là 290. Được cái số chẵn, dễ nhớ.”
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu trợn to mắt, cô thật là ngu ngốc nha! tự mình đào cái hố nhảy xuống!
Nhưng mà.... không đúng nha!
Lôi Niểu Niểu suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy cái hố này hơi lớn nha!
Cô vội vàng nói: “Có vẻ như chúng ta tính điểm không đúng? Một điểm, tương đương với mười ngàn đồng! Anh chỉ giặt mấy bộ quần áo liền lấy mười ngàn đồng sao?”
Cái tên hố cha này!
Lý Thiên Mặc nói: “Không sai nha, hôm qua anh đụng em, em còn thu 15 điểm đâu.”
Lôi Niểu Niểu ngây ngẩn, đột nhiên cô níu cổ áo của anh nói: “Anh, sau này đừng giặt quần áo nữa, cũng tính cho em đi! em giặt cho anh một tháng, là có thể kiếm ba trăm ngàn rồi!