Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Diệp Đình ra ngoài, chuyện đầu tiên phải làm chính là tăng cường vệ sĩ.
Anh hứa với Lăng Vi, phải bảo vệ cô cả đời. Anh nhất định phải mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương. Bất kỳ một nơi nào, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, anh cũng nhất định phải đề phòng trước thời hạn.
Lúc bên Tam giác vàng có kế hoạch hành động, Diệp Đình cũng đã nhận được tin tức. Anh đang thực hiện kế hoạch phòng bị, đột nhiên lại phát hiện sự kỳ lạ!
Lúc Lăng Vi gọi điện thoại cho anh, nói: “Bà lão vừa nãy ngồi bên cạnh em, chắc chắn không phải dân bản xứ. Đã nhiều tuổi như vậy, mà một chút khẩu âm địa phương cũng không thấy đâu. Không giống những người trẻ tuổi sống nhiều năm bên ngoài, sẽ lẫn vào rất nhiều thứ giọng địa phương.”
Diệp Đình ‘ừ’ một tiếng, trong lòng đã có kế hoạch.
Lăng Vi còn nói: “Mặc dù thời tiết hiện giờ rất lạnh, thế nhưng, trấn nhỏ hiện tại chúng em đang ở rất ẩm ướt, cho nên có rất ít người măc áo lông vừa dày lại vừa nặng như vậy. Chưa nói đến chuyện khó hong khô sau khi tắm rửa, nếu như chiếc áo lông mà bị ẩm ướt, thì sẽ rất nặng. Chỉ cần là người địa phương bình thường, ắt sẽ không mặc áo lông dày như vậy!”
Diệp Đình lập tức để cho tiểu tổ Ám Ảnh điều tả về lai lịch của ‘bà lão’ kia.
Qua camera được lắp trong trấn nhỏ, bà lão kia quả thực chính là người bên ngoài vừa mới tới trấn nhỏ đó.
Diệp Đình tìm được ‘bà lão’ này qua đoạn videp của trạm thu phí, phát hiện cô ta ngồi trên chiếc xe kia, là một chiếc xe của thuộc hạ Vương Vinh Diệu.
Diệp Đình lập tức truy xét, gần đây thường hay có một phụ nữ trẻ tuổi ra vào nhà Vương Vinh Diệu, hơn nữa… dáng dấp người phụ nữ đó lại rất giống Lăng Vi…
Diệp Đình híp mắt lại, một loạt kế hoạch hành động nối tiếp nhau xuất hiện trong đầu anh.
Nếu như dáng vẻ của người phụ nữ đó giống tiểu Vi, thì ắt hẳn là muốn đánh tráo với tiểu Vi…
Anh nghĩ thông suốt chuyện này, lập tức để cho tiểu tổ Ám Ảnh đi điều tra thân phận của người phụ nữ kia.
Tiểu tổ Ám Ảnh truyền tin về: “Người phụ nữ này tên là Lâm Nguyệt Kỳ, có vẻ như xuất hiện một cách vô căn cứ, cô ta làm việc tại một ảnh lâu, hiện giờ đang sống trong nhà Sở Văn Hưng, Sở Văn Hưng là tổng thiết kế của xe hơi ‘Hào Duệ’.
“Sở Hưng Văn?” Trong đôi mắt đen của Diệp Đình đột nhiên khẽ vụt qua một tia lệ khí. Sở Hưng Văn là bác cả của Sở Minh Y!
“Lâm Nguyệt Kỳ —— Sở Minh Y… ngay cả cái tên mới cũng đặt một cách não tàn như vậy…” Diệp Đình vì muốn xác nhận thân phận của Lâm Nguyệt Kỳ, anh liền gọi điện cho Lục Y Phàm, lúc đầu Lục Y Phàm nhốt Sở Minh Y lại, có lẽ như… anh ta không coi chừng chặt chẽ, đã để cho Sở Minh Y trốn thoát rồi?
Lúc Lục Y Phàm nhận được điện thoại của Diệp Đình, bị sợ đến mức thiếu chút nữa tè luôn ra quần. Anh ta vội vàng khai báo đúng sự thật, quả thực đã để Sở Minh Y chạy mất, anh ta vẫn đang luôn tìm kiếm ả, thế nhưng không thể tìm thấy… Sở Minh Y đã phẫu thuật thẩm ý… khó trách anh ta tìm mãi cũng không ra. Anh ta vẫn chưa dám nói ra là vì sợ Diệp Đình sẽ xử lý mình… để cho Diệp Đình biết Sở Minh Y đã chạy mất, liệu anh ta còn có giữ được cái mạng nhỏ này hay không?
Diệp Đình xác nhận được thân phận của Lâm Nguyệt Kỳ, ánh mắt híp lại thành một đường cong đầy nguy hiểm.
“Nếu như cô đã muốn tìm cái chết, vậy thì tôi thành toàn cho cô, đúng là quá phải xin lỗi cái dáng dấp đó mà gắn với bộ óc heo thế kia.”
Ngay sau đó Diệp Đình liền tương kế tựu kế, phối hợp với Sở Minh Y và Vương Vinh Diệu hoàn thành nốt kế hoạch ‘đánh tráo’ này.
Kế hoạch của Vương Vinh Diệu chính là sắp xếp một người ẩn núp trong nhà vệ sinh công cộng, một khi Lăng Vi một thân một mình vào phòng vệ sinh, liền lập tức khiến cô hôn mê, lúc nào Sở Minh Y cũng có thể hóa trang thành bộ dạng của Lăng Vi, vệ sĩ của Lăng Vi sẽ không phát hiện ra điều gì bất thường.