Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trong nháy mắt, bạn bè bùng nổ! Đủ loại trời ơi, mẹ ơi, chao ôi!
Lăng Vi: “Sương mù! Cay mắt!”
Kaya: “… Bà bấm ngón tay tính toán, gần đây trong mạng cưng hiện lên hoa đào!”
Lăng Vi trả lời Kaya: “Yaya tính giúp mình, có phải gần đây mạng mình thiếu tiền không?”
Kaya trả lời Lăng Vi: “Mạng cậu thiếu đạo đức…”
Lăng Vi trả lời Kaya: “Hừ —— tuyệt giao năm phút!”
Lôi Đình: “Mẹ ơi! Anh Yến nhà chúng ta đỏ mặt! A a a! Ánh mắt đó của anh Yến là thế nào?”
Lăng Vi trả lời Lôi Đình: “Ánh mắt đó của em là thế nào??? Chỉ nhìn thấy mắt Hàn Yến???”
Lôi Đình trả lời Lăng Vi: “… Bây giờ nhìn thấy miệng…”
Lôi Đình: “Ha ha ha —— anh Yến của em ơi, miệng anh sao thế? Bị ai gặm đến sưng luôn rồi?”
Lăng Vi: “Nhất định không phải con mèo nhỏ cắn.”
Kaya: “Cũng không phải mình cắn.”
Hạ Tiểu Hi: “Hả? Mình cầm tinh con mèo! Ai dám cướp đồ ăn mèo của mình!”
Lôi Tuấn: “Vợ, em lại có thể lực rồi đúng không?”
Hạ Tiểu Hi: “Cút…”
Lôi Tuấn: “Được!”
Lăng Vi: “Ha ha ha ——”
Lăng Vi: “Mình sắp vấy bẩn rồi, trời ơi, có phải bây giờ mình rất hư không?”
Lôi Đình: “Vỗ tay —— chữ “cút” này, dùng rất hay! Chữ “được” này, đáp rất tốt!”
Kaya trả lời Lăng Vi: “Cho cậu 100 vali bụi, câu kia của Tiểu Đình cũng rất dơ…”
Lôi Đình: “… Mình là giọt nước trong sáng… Các cậu thật hư!”
Hoa Đào: “Nhìn chút tiền đồ của các cậu đi! Chồng mình chỉ xào đồ ăn cho mình thôi mà đã kích động các cậu! Cho các cậu nhìn thứ lợi hại hơn!”
Hoa Đào lại gửi hình đồ ngủ cô vừa mua cho Hàn Yến… Cô gửi riêng, chỉ có bạn thân nhất của cô nhìn thấy.
Lăng Vi: “Lợi hại anh mình! Mình thấy cái, gì, thế, này?”
Lôi Đình: “Em thấy quần, lót!”
Lăng Vi trả lời Lôi Đình: “Em chỉ thấy quần lót?”
Hai phút sau, Lôi Đình: “Em rốt cuộc thấy được… bao… cao… su… Hu hu hu, không phải em thấy, là chồng em thấy…”
Lăng Vi trả lời Lôi Đình: “Chồng em hiểu rõ hơn em, bình thường.”
Lôi Đình trả lời Lăng Vi: “Phốc… Chị dâu… Hay là chúng ta nói về Hoa Đào và anh Yến đi.”
Kaya: “Mình đi vệ sinh!”
Kaya: “Mình nói này, hai người kiềm chế nha! Một hộp lớn cũng không ít đâu, đừng dùng cả đêm.”
Hoa Đào: “Các cậu đang nói gì? Không hiểu ý bảo bảo sao? Đó không phải là bong bóng sao? Chờ mình thổi lên rồi cho các cậu xem.”
Lăng Vi: “Thổi! Phải thổi! Không thổi bà đây tuyệt giao với cưng!”
Kaya: “Thổi! Mau thổi! Thổi không lên ngày mai bà cho cưng 100 hộp!”
Hoa Đào: “Mình sai rồi… Bọn mình là quan hệ nam nữ trong sáng, các cậu đừng nghĩ nhiều mà… Tối nay… mặc dù cả đêm không ngủ, nhưng sẽ không xảy ra chuyện gì…”
Lôi Đình: “Ừ… Mình tin tưởng, với nhân phẩm của anh Yến, mình đảm bảo hai người trần trụi, ôm nhau ngủ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì không nên xảy ra.”
Lăng Vi: “Đúng nha, sẽ không xảy ra chuyện gì không nên xảy ra, nhưng nên xảy ra, đều sẽ xảy ra.”
Kaya: “Mình rốt cuộc biết chữ “phục” viết thế nào rồi! Vi Vi, cậu hư như vậy, chồng cậu biết không?”
Lăng Vi: “Xin lỗi… Vợ tôi đi vệ sinh, bây giờ là tôi online.”
Lôi Đình: “Ha ha ha —— chị dâu! Chị phân hồn à!”
Kaya: “Đúng, anh Đình, vợ anh là một bà lão hư hỏng, em nói cho anh, anh đừng nói cho cậu ấy.”
Lăng Vi: “Mình trở lại!”
Hoa Đào cười đến run người, Hàn Yến bình tĩnh ăn cơm, bữa cơm này của Hoa Đào… phun ra vô số lần!
Hàn Yến cướp điện thoại, cho cô ăn nhiều cơm.
Hoa Đào vừa nhịn cười vừa ăn. Khắp nơi trên bàn ăn đều là cơm, đồ ăn cô phun ra…
Hàn Yến cũng không ngại, chờ cô ăn xong, lại cho cô nhắn tin, anh đi dọn bàn, rửa chén, giặt khăn ăn.
Hoa Đào mở điện thoại lên, có hơn 200 tin nhắn…
Cô nhìn lướt qua, ô nhiễm ah!
Lúc Hàn Yến từ phòng bếp đi ra, Hoa Đào đã thay đồ ngủ, đang nghiêng đầu nhìn anh chằm chằm…
Trong mắt hạnh xinh đẹp của cô tựa như cất giấu một tia nghịch ngợm quậy phá.
Hô hấp Hàn Yến liền rối loạn…