Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái

Chương 379: Chương 376

Qua khỏi cầu Sở Muối một đoạn, cả nhóm rẽ trái vào một con hẻm nhỏ, chạy thêm đoạn nữa rồi dừng lại trước một căn nhà cấp bốn nằm lẻ loi giữa hai lô đất trống, trước nhà có hàng rào hoa giấy tím thẫm mọc bao quanh.
- Giờ sao, để xe ở đâu? – Dũng xoắn nhìn quanh quất hỏi.


- Vắng hoe vậy ta, hay bữa nay bà thầy đi làm phép đâu đó rồi! – Khang mập ɭϊếʍƈ môi đoán mò.


Nhỏ Huyền đại diện bước tới cổng nhà sơn xanh cũ kĩ, gọi í ới vào trong hai ba tiếng cô ơi. Khi mấy thằng tôi còn đang tưởng thôi thế bể kèo, chủ nhà hết linh rồi thì nghe trong nhà loạt soạt tiếng dép vang ra, chốc sau đã có người bước ra mở cửa.


- Hê hê, vậy là làm phép tại gia rồi, đoán ngu chưa con! – Tuấn rách cười chế giễu Khang mập.
- Suỵt…! – Nhỏ Phương đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.
Người ra mở cửa là một phụ nữ trung niên ăn vận giản dị, vừa thấy tụi tôi đã nở nụ cười thân thiện, tháo khóa rồi kéo hai cánh cổng ra.


- Mấy đứa tới xem phải không? – Người này hỏi.
- Dạ, con chào cô, tụi con mới tới! – Nhỏ Huyền cung kính thưa gửi, trả lời chẳng ăn nhập với câu hỏi gì sất.
- Dắt xe vô đi mấy con, cô Sang đang nấu ăn ở sau nhà nên nãy không thấy. Lần sau có tới thì cứ đập vô cửa kêu lanh canh mấy tiếng cho cô nghe!


- Dạ dạ!
Hóa ra đây là cô Sang, có vẻ là thầy đồng xem tướng bách phát bách trúng mà nhỏ Huyền nãy giờ mỏi miệng ca ngợi đây rồi. Tôi nghĩ thầm trong bụng chắc gì bói đúng mà đã hẹn lần sau, gì chứ mấy vụ này là tôi không tin đâu.


- Đi vô tụi bây, sao đứng đó vậy! – Tuấn rách sốt ruột giục khi thấy cả bọn ngần ngừ như chưa dám bước vào căn nhà lúc này mang ấn tượng như một sào huyệt phù thủy chứa đựng những điều tiên tri huyền bí về tương lai và vận mệnh con người.


Đợi tất cả lục tục dắt xe vào sân xong xuôi rồi cô Sang mới khóa cửa lại, không quên giải thích là quanh đây an ninh không tốt, khóa cửa lại cho an tâm.


Tôi lại nghĩ bụng nếu mà cô biết trước tương lai thì phải bói được ngày nào nhà mình bị trộm chứ, vậy có phải là áp dụng sở học vào thực tiễn cuộc sống không.


Cô Sang đon đả mời chúng tôi vào nhà. Trong nhà không bày biện gì nhiều, chỉ có một bộ bàn ghế gỗ, một chiếc giường đơn cạnh cửa sổ. Mọi thứ đều giản dị đến đơn sơ, duy nhất bàn thờ hương án dựa lưng vào tường phía giữa nhà là đặc biệt khác hẳn với những bức tượng Phật, bài vị, chén ấm, bình hoa, chân đèn, vàng mã, đang nghi ngút khói hương.


- Tự nhiên đi mấy đứa, ngồi đi. Chạy qua đây có xa lắm không?
- Dạ cũng không xa mấy! – Nhỏ Huyền trả lời rồi ngồi xuống cạnh bên cái gỗ dài mà nhỏ Phương với Khả Vy cũng đang ngồi.


- Mấy thằng con trai ngồi hết đi chứ, ngại cái gì. Đàn ông đàn ang phải mạnh dạn lên! – Cô Sang hướng về phía tụi tôi, chỉ sang chiếc giường đơn trong nhà, ánh mắt thoáng hơi khựng chỗ Tiểu Mai đang đứng cạnh tôi.


Chờ cho đám con lại đã yên vị ngồi ngay ngắn trên giường rồi thì cô Sang mới hỏi đứa nào muốn xem trước. Lũ con trai tụi tôi ngay lập tức đần mặt ra chỉ muốn quan chiến, không thằng nào dự định sẽ xung phong.
May mắn Luân khùng phát ngôn được một câu y bài:
- Nhường con gái trước đó!


Mọi người đều đồng ý, vì vậy chủ kèo là nhỏ Huyền đành chịu là người đầu tiên bị phơi bày vận mệnh.
- Con thắp nhang rồi vái ba vái, sau đó quay lại đây! – Cô Sang hướng dẫn.


Cũng không có gì rối rắm lắm, tôi lúc ban đầu còn có suy nghĩ là cô Sang sẽ triệu hồn về từ địa ngục, tay phải cầm kiếm tay trái cầm nhang rồi xuất nhập múa may các kiểu như mấy bà thầy đồng giả thần giả quỷ trên ti vi hay chiếu nữa cơ. Hèn gì nãy giờ từ lúc vô nhà tôi đã nhìn quanh quất cố để ý xem có cây Tuyệt Thế Hảo Kiếm nào không mà chẳng ra.


Nhỏ Huyền cắm nhang vào lư hương, cung kính lạy ba lạy rồi quay về chỗ ngồi phía đối diện với cô Sang.
- Con đưa tay phải ra cho cô xem nhé! – Cô Sang nói.
- Dạ! – Nhỏ này y lệnh, mà nghiêm túc quá hay sao lại đưa nhầm tay phải thành tay trái.
- Nam tả nữ hữu, con đưa tay phải mới đúng! – Cô Sang phì cười.


- Á… dạ dạ! – Nhỏ Huyền lúng búng thụt tay trái vào, chìa tay phải ra.
Tôi ngồi phía bên kia tranh thủ nói nhỏ vào tai Khang mập:
- Gái nhà mày xử đầu vụ này mà sao nhìn run quá vậy?


Thằng này lắc đầu không đáp, tỏ vẻ như kệ cha vợ chồng nhà tao đi, mày đừng hỏi nhăng hỏi cuội nữa. Chắc là nó không muốn bỏ sót bất kì lời tiên tri vàng ngọc nào về tương lai của nhỏ bạn nó đây mà.


Cô Sang nhìn kĩ vào tay nhỏ Huyền, cầm đi cầm lại mấy lần, đăm chiêu một chút rồi mới vừa nói đến đâu chỉ vô tay đến đó:
- Đây là đường sinh mệnh nè, con sẽ sống rất thọ, ít có bệnh tật về già!
Tôi lại thì thầm vô tai thằng mập:


- Vậy tức là nói vợ mày sẽ dính chưởng bệnh hoạn lúc còn trẻ đó!


Khiến đám thằng Luân nghe mà cười hích hích mãi không thôi, tôi còn định bá láp thêm mấy câu nữa thì bị Tiểu Mai véo nhẹ vô hông nên đành ngậm mồm lại, trong bụng không ngớt hỏi sao hôm nay nàng bạo lực với tôi hoài vậy nhỉ!
Bên kia, cô Sang tiếp tục nói:


- Con khá hợp với kinh doanh, nhưng số lại không giữ được tiền nên thành ra phải thất bại đôi ba lần thì mới vững bền được!
Và bây giờ thì tôi lại nghe Khang mập lẩm bẩm:
- Có tui giàu là được rồi, yên tâm đi gái!
Tới khi cô Sang chốt hạ vận mệnh nhỏ Huyền là:


- Ừm… gia đạo yên ấm, ba mẹ hòa thuận, sau này con lấy chồng sớm, chồng ở cùng quê luôn!
Thì Khang mập búng tay cái chóc, nói lớn:
- Vô kèo!


Tức thì một tràng cười khủng bố nổ ra từ phía bọn tôi làm cho không khí nghiêm trang yên ắng trong nhà từ nãy đến giờ bị phá banh chành, đến cả Tiểu Mai và Khả Vy cũng phải bật cười khúc khích. Nhỏ Huyền quay sang nhìn Khang mập bằng ánh mắt tóe lửa trong khi thằng này vẫn còn đỏ lựng đến mang tai, vô tư không biết mình vừa vạch áo cho người xem lưng.


Phải mất đến cả mấy phút sau thì trật tự mới được vãn hồi, lần này đến lượt cô Sang xem cho nhỏ Phương và những người còn lại. Trừ thằng Chiến vì quá nhát ra cứ từ chối mãi thì còn lại sau đó ai cũng đầy đủ thủ tục cung kính thắp nhang, khấn vái này nọ rồi mới ngồi vào bàn. Con gái chìa tay phải, con trai thì chìa tay trái để cô Sang xem đường chỉ mà phán đoán. Và sau lượt nhỏ Phương thì không còn theo thứ tự nữa mà tụi thằng Luân, thằng Dũng, thằng Khang lại mạnh dạn tranh giành cho mình được xem trước, thành ra thứ tự cuối cùng còn lại là Khả Vy, tôi và Tiểu Mai.


Tôi thì do thời gian trôi cũng quá lâu rồi nên trừ bản thân và Tiểu Mai là nhớ rõ ra, còn lại miễn cưỡng chỉ nhớ được vài điểm nổi bật trong các lời tiên tri của cô Sang về bạn bè mình hôm đó. Đại khái cô bảo nhỏ Phương có số đi nước ngoài, Luân khùng thì chỉ có về quê làm ăn mới phất lên được, thích hợp với ngành dạy học bảo ban bọn nhóc. Tuấn rách giỏi tính toán, tính tình cương trực âm trầm, nếu làm chính trị hay trong cơ quan nhà nước thì sẽ phát triển rất nhanh. Dũng xoắn thì lanh lợi có thừa, có số làm các công việc liên quan đến giao tiếp, tuy nhiên cũng như nhỏ Huyền, nó lại không biết giữ tiền, cuộc đời phải đôi ba lần vấp ngã mới thành công được.


Đến lượt của Khang mập, cô Sang bảo thằng này được ông Quan Thánh Đế Quân độ mạng. Thấy bọn tôi đần mặt ra cô Sang mới giải thích ông Quan Thánh tức là đại tướng quân Quan Vũ của nhà Thục Hán thời Tam Quốc thì cả đám mới à há vỡ lẽ ra là đứa nào cũng biết. Vì ở Phan Thiết có ngôi chùa rất nổi tiếng do người Hoa xây dựng để thờ Quan Thánh Đế, mọi người thường gọi là chùa Ông.


- Thế là con phải… xăm hình ông Quan Công lên người à cô? – Khang mập ngơ ngác.
- Tầm bậy, ai bảo con thế? Con chỉ cần siêng đi chùa Ông khấn vái, trước khi làm việc thì xin Ông phù hộ là được rồi! – Cô Sang nạt liền.


Thằng này sợ rúm người lại, lắp bắp giải thích là nó xem phim Hồng Kông hay thấy vậy khiến tụi tôi cười chảy cả nước mắt. Nhưng vận mệnh được tiên tri của nó cũng không tôi, là số giàu sang phú quý, có phước hưởng về già. Lúc đó bọn tôi thấy cũng đúng, nhà nó giàu sẵn rồi, cô Sang này xem bói cũng có vài điểm chuẩn xác đó chứ.


- Chà, cô nào mà lấy được cậu này thì có phúc lắm, tính rất hào phóng với vợ. Tỉ như vợ mà kêu đi mua một cân thịt thì xách về mười cân, kêu đi mua lít rượu thì ôm về mười lít!
Khiến cho nhỏ Huyền cười tươi roi rói như mặt trời đang vượng lúc giữa trưa.


Thế nhưng khi cô phán Khang mập số lấy vợ trễ, gặp ở phương xa khiến cho thằng này ôm mặt thiểu não đứng dậy, rầu rĩ đến nửa ngày vì có vẻ nó với nhỏ Huyền không được “vô kèo” rồi.


Tới phiên Khả Vy thì mọi người yên lặng hẳn làm cô Sang một phen ngạc nhiên, chắc có lẽ vì nãy giờ em ấy chả nói gì nhiều nên đến lượt mình sẽ dễ thu hút sự chú ý hơn. Sau một hồi săm soi chỉ tay thì cô Sang nói Khả Vy có số đào hoa, được khá nhiều người thích khiến mọi người vỗ tay rào rào.


- Đúng rồi đó cô, bạn Vy được nhiều người trong trường thích lắm đó cô! – Cả đám nhao nhao, trừ tôi và Tiểu Mai là không nói gì vì hai đứa đều biết đào hoa là sao xấu.


Cô Sang gục gặc đầu, lại nói Khả Vy có số đi nước ngoài, sẽ lấy chồng sớm, sau khi lấy chồng rồi vẫn còn vô ý cảm nắng vài ba anh nữa. Cuối cùng, cô phán một câu làm hết thẩy mọi người sửng sốt:
- Con với bạn trai hiện tại có vẻ là không hợp đâu nhé!


Lúc này tôi bỗng đâm ra hơi nể cô Sang vì bản thân tôi cũng có cảm giác không tốt về tên Vũ bạn trai của Vy.


Cú chốt hạ này của cô Sang như một nhát búa gieo mạnh vào tâm trạng của Khả Vy hiện tại khiến em ấy càng trở nên tịch mịch u uất đến lạ thường, nét mặt trầm hẳn xuống, nhỏ Huyền vội xoa vai ra chiều an ủi đừng lo mà quên mất chính mình là người bày ra vụ đi xem bói hôm nay.


Còn lại tôi với Tiểu Mai thì lúc ban đầu, tôi nhường nàng trước. Nhưng khi Tiểu Mai toan đứng dậy thì cô Sang ngăn lại:
- Con ngồi xuống đi, cô coi cuối cùng. Cậu kia qua đây nào!


Tôi cũng như cả nhóm ngạc nhiên chả hiểu mô tê gì, trong lòng chợt dậy lên một dự cảm lạ thường về vận mệnh của Tiểu Mai phải đến thế nào mà cô Sang lại để dành xem cuối cùng.
Tôi thắp nhang bàn thờ xong, vừa ngồi xuống ghế là cô Sang đã nói ngay:


- Cậu này là không tin những chuyện bói toán nè, phải thấy mới tin!
- Dạ… dạ…! – Tôi ngượng ngùng gãi đầu rồi cũng chìa tay trái mình ra.
- Ừm… con nhà Huỳnh Đế, ở trên đầu, chỉ tay này thông minh xuất chúng, nhờ vào thiên phú mà tự lập thân, làm việc gần với những người sang quý nè!


- Woa… wow…! – Cả nhóm đồng loạt ồ lên khiến cho tôi bỗng chốc nở mặt nở mày hẳn ra.
- Nhưng tính tình độc đoán, cứng quá dễ gãy, cuộc đời cũng phải thất bại lao đao, đôi lúc trầm trọng đến tột cùng. May có quý nhân phù trợ mọi lúc nên đỡ được phần nào nhé!
- Quào… uầy…!


Khi cô Sang nói về tình duyên, không riêng gì tôi mà tất cả đều chăm chú lắng nghe:
- Được vợ như ý, người vợ có nhan sắc, đoan trang, đảm đang, khá giàu!


Đến đây tất cả không hẹn mà cùng nhìn về phía Tiểu Mai mà xuýt xoa không ngớt, tấm tắc nói với cô Sang là đúng quá cô ơi. Tôi lúc ấy nhìn lên thì cũng thấy cô Sang đang nhìn Tiểu Mai với ánh mắt khó hiểu, rồi cô lại đập tay tôi nói tiếp:


- Khoan, nhưng mà cả về học thức lẫn nhìn nhận thì người vợ đều hơn một bậc, hỏi ý vợ những gì là vợ chỉ đâu ra đấy, đúng là đúng, sai là sai. Nên con ứng với câu ra đường chẳng sợ ai, về nhà sợ vợ là vì vậy!


Cả nhóm bạn cười ồ lên khiến Tiểu Mai đỏ bừng mặt, hai tay đan vào nhau. Tôi thì lắc đầu cười khổ đứng dậy đi về chỗ ngồi sau khi cô Sang bảo phần tôi xong rồi.


Cuối cùng thì điều làm mọi người tò mò nhất đã đến, là lượt xem của Tiểu Mai. Bầu không khí trong nhà đột ngột lắng xuống, nghe được cả tiếng gió thổi hàng hoa giấy xào xạc ngoài cổng.


Khi nàng ngồi xuống thì không như lúc trước, cô Sang nhìn qua nàng một lần rồi mới cầm lấy tay phải. Rồi cô lẩm nhẩm như tính toán trong đầu một hồi mới mỉm cười nhìn Tiểu Mai, giọng nói dịu dàng hẳn:


- Con là tính tình cẩn thận lắm, làm việc thường suy nghĩ trước sau, nhiều lúc nghĩ cho người khác mà bỏ qua cái lợi của mình!
- Dạ!


- Ừm… cốt cách ưu nhã, có tài năng hơn người nhưng lại không làm việc đại sự, số này bẩm sinh thích sống bình an, cam tâm hỗ trợ cho chồng con và gia đình, nên mới nói phúc của con là ở đức ông chồng!


Rồi cô Sang sau một chút ngần ngừ suy tính đã làm một chuyện mà không hề đối với ai như thế trong cả nhóm chúng tôi, là ghé tai Tiểu Mai thì thầm:
- …!
- Dạ…! – Tiểu Mai hơi thu mười ngón tay lại, khe khẽ cúi đầu.


Khiến cho tôi dù tò mò muốn chết cũng không cách nào nghe được cô Sang vừa nói gì, đám bạn cũng trơ ra giương mắt ếch cùng chung một câu hỏi.
- Tí ra hỏi Trúc Mai xem nói gì rồi kể tao nha mày!
- Ừ ông hỏi đi Nam, trông cậy hết á!
- Hỏi đi nhá thánh, anh em tin tưởng mày đó!


Mặc cho mọi người nhao nhao cả lên vì thắc mắc, tôi chỉ biết ậm ừ cho qua chuyện. Bởi tôi hiểu tính Tiểu Mai, một khi nàng đã muốn giữ bí mật điều gì thì dù có năn nỉ ỉ ôi cũng đừng mong nàng hé nửa lời.


Đám bạn tôi không biết điều đó, sau khi góp tiền lại đưa cho nhỏ Huyền biếu cô Sang rồi thưa gửi ra về thì vừa ra đến đầu ngõ cả nhóm đã bu quanh lại xe hai đứa tôi mà hỏi dồn dập, tất cả đều muốn biết câu cuối cùng của người thầy bói nói cho Tiểu Mai là gì.


Nhưng đúng như dự đoán của tôi, Tiểu Mai chỉ lắc đầu cười trừ:
- Mọi người nghe hết rồi mà!
- Không, cái lúc cô Sang nói thầm thì á! – Nhỏ Phương nằn nì, kéo theo tụi bạn hùa vào. - Ừ ừ, nói cho bọn tui biết đi mà!
Và Tiểu Mai nói y chang câu nàng đã dùng với tôi hôm bữa:


- Tò mò là không tốt đâu, cũng gần tối rồi, vậy tụi mình về trước ha!
Rồi nàng khẽ gật đầu chào, sau đó tôi hiểu ý ngay, đạp xe về trước bỏ mặc tụi bạn đang ngáo ngơ đứng trơ ra như phỗng ở đằng sau.
oOo


Trên đường về, thấy tôi có vẻ không hỏi han gì đến chuyện khi nãy, Tiểu Mai bèn thắc mắc:
- Anh không muốn biết cô Sang đã nói gì với em à?
Tôi cười khổ:
- Hic, muốn quá đi chứ, nhưng em không nói thì đành chịu vậy, có người hay bảo tò mò là không tốt còn gì!


- Hì hì, mà anh có tin những gì nãy giờ cô Sang nói không? – Nàng hỏi.
Ngẫm nghĩ một chút rồi tôi gãi đầu đáp:
- Không hẳn là tin, nhưng thấy cô đó nói về tính cách này nọ cũng hơi đúng!
Tiểu Mai tựa vào lưng tôi, khúc khích trêu:


- Chứ không phải anh thích lắm sao? Ộ ôi, được vợ như ý đó nha!
Tôi phì cười, lúc đó không biết tại sao mà có thể nói tỉnh rụi:
- Ừ, vạn sự như ý của anh chỉ nằm gọn trong được vợ là em đó!
- …!


Khoảng lặng quen thuộc lại trỗi lên giữa hai đứa. Đến một lúc sau, khi tôi đang thong thả đạp xe ngang qua biển Đồi Dương trước khi về nhà thì Tiểu Mai ngồi đằng sau khe khẽ đặt ngón tay lên lưng tôi, rồi nàng mới vẽ một hình trái tim.
Và thốt lên nho nhỏ không thành tiếng:


- Ngốc, đừng có lâu lâu dễ thương đến vậy chứ…!
Hết chương 376