Yêu Không Hoán Đối

Chương 7

“Ngày nào cũng ăn kem,anh hai dặn em ko được ăn nhiều mà,đau bụng thì sao?” – hắn ko nỡ la thằng bé cứ chu mõ sợ hãi – “Minnie lên lầu làm bài đi chút anh hai mang quà qua cho em” – hắn thả thằng bé xuống để chị giúp việc đưa nó lên lầu.Thấy Changmin đi khỏi hắn quay sang cậu,vẫn ngồi nhỡn nhơ ăn kem xem phim,chân gác lên bàn.

“Tôi bảo cậu trông nó giúp chứ ko phải hại nó”

“Thì nó ngoan nên tôi thưởng,anh làm ơn đi ăn có vài muỗng kem mà sợ đau bụng” – cậu nhếch môi nhìn hắn rồi quay lại xem phim tiếp

“Tôi ko hơi đâu nói với cậu,sao ngồi đây xem phim,phim gì thế?” – hắn bước đến gần để ngó vào TV màn hình phẳng,mặt hắn hơi ngạc nhiên – “Ở đâu cậu có cái này?” – hắn chỉ vào TV

“Tôi dọn phòng anh thấy nó trong góc kẹt của tủ sách,lấy ra coi” – cậu trả lời,nhả muỗng kem ra rồi nhìn hắn trân trân – “Tôi thật ko ngờ anh còn giữ phim này đấy.Lúc trước tôi nói thích coi phim ‘Hóan Đổi’ nên anh mua về coi để bắt chước phải ko?Mà giống như anh và tôi nhỉ hóan đổi rồi!” – cậu nhìn hắn cười,chuyện lúc trước cậu lừa hắn

“Ko phải chuyện của cậu,chắc lúc dọn nhà nó dính chung với đống sách.Coi xong thì quăng luôn đi” – hắn bước đi chợt quay lại – “Chúc nữa em họ tôi dưới quê lên,cậu nói chú Sooro dọn sẵn phòng khách đi” – hắn lên lầu



Bữa ăn tối

“Minnie em lớn quá,chắc ko nhớ chị đâu.” – cô gái giọng tiếc nuối

“Dạ,nhưng giờ em biết em có chị họ dễ thương như vậy” – thằng nhóc ranh ma nói

“Jandi em cứ ở đây tự nhiên như ở nhà mình,cần gì cứ nói người việc lấy” – hắn ám chỉ cậu

“À anh là Jaejoong bạn anh Yunho phải ko?” – cô nhìn cậu

“KO” – Yunho lẫn Jaejoong đồng thanh làm cô giật bắn người

“Người làm nhà anh,cần gì em cứ sai thoải mái” – Yunho điểu chỉnh giọng lại

“Tôi làm gì cứ phước làm bạn của cậu chủ Jung” – cậu lườm hắn

“Jandi,cô chú vẫn khỏe chứ?” – hắn gấp thức ăn cho cô


“Dạ,ba mẹ khỏe lắm.Họ có dặn em lên đây mang theo cá khô đặc sản cho anh,anh vẫn thích món đó chứ?”

“Tất nhiên là thích,anh còn nhớ món canh hầm kim chi của Jandi nữa” – hắn cười dịu dàng – “Em cứ nghỉ ngơi đi,chiều mai anh về sớm chở em đi chơi và mua sắm”



Yunho nắm tay Changmin tươi cười,Jandi bước chân sáo nhìn khắp nơi trên con đường.Chỉ có mỗi Jaejoong hai tay hai túi đồ mặt mày như đưa đám,miệng lầm bầm chửi rủa ko ngừng.

Họ ghé vào tiệm kem nghỉ chân.

“Mỏi tay quáaaaa” – cậu thả những túi đồ lên hai cái ghế chập lại,ngồi phịch xuống lắc lắc hai cánh tay

“Làm có chút chuyện mà đã than vãn,chẳng ra làm sao cả” – hắn lắc đầu,quay sang thằng em và cô em – “Hai em ăn kem gì?”

“Em ăn vani” – Changmin chỉ vào hình trong menu

“Em socola” – Jandi cười

“Em giống anh đấy” – hắn cũng cười

“Vậy oppa mình kêu phần tình nhân đi,được giảm 30% sẽ lợi hơn” – cô đưa phần khuyến mãi cho hắn xem

“Uhm vậy 1 vani và 1 phần kem socola tình nhân” – hắn nói với nhân viên quán

“Dạ,quý khách còn cần gì nữa ko ạ?” – người nhân viên khẽ nhìn qua cậu

“Ko hết rồi,cứ mang 2 phần đó” – hắn cắt ngang,nhân viên vội bước đi nhưng cậu kéo áo tên đó lại

“1 phần kem dâu” – cậu trừng mắt nhìn tên nhân viên


“D…dạ…quý khách” – tên nhân viên gật đầu vội chạy vào trong

10 Phút sau

“Minnie,chìu miệng kìa,dính mép tùm lum” – hắn lấy khăn giấy chấm xung quanh miệng thắng bé

“Anh nói Minnie mà xem anh kìa…aiigoo…” – Jandi hỉnh mũi cầm khăn lau cho hắn

“À em định ở chơi bao lâu,để anh xếp lịch đưa em đi mọi nơi,thích ko?” – hắn mút muỗng kem vào miệng

“Chắc 1 tuần thôi,em sợ làm phiền anh lắm” – cô ái ngại

“Đâu có gì mà phiền,cô chú đã giúp đỡ anh rất nhiều.Trông Minnie dùm anh,cả em nữa luôn ủng hộ anh lúc khó khăn.Giờ em có thời gian lên đây thì để anh chăm sóc em lại chứ” – hắn gõ nhẹ lên mũi cô

“A…” – cậu khẽ câu lên,mọi con mắt tập trung vào mặt Yunho – “Xin lỗi tôi vô ý quá”

“Kim-Jae-Joong” – hắn gằn từng chữ

“Hahahaha anh hai thành cây kem khổng lồ rồi” – thằng nhóc ôm bụng cười lăn lộn

“Oppa,để em lau cho” – Jandi cầm xấp giấy tính lau cho Yunho nhưng bị hắn chặn lại

“Ko sao,anh vào toilet rửa mặt” – hắn hầm hực bỏ đi

“Rửa ko sạch đâu,ra nhờ Jandi lau giúp đi” – giọng mỉa mai sát bên cạnh

“Cậu cố tình làm tôi bị bẽ mặt phải ko?” – hắn ngưng lại,hai lòng bàn tay vẫn còn để dưới vòi nước đang chảy xối xả

“Đâu có,ko nghe tôi xin lỗi rồi à” – cậu giả ngây – “Mà bây giờ anh thơm mùi dâu lắm haha” – cậu cười ha hả


“Cậu thích ăn kem dâu lắm hả?” – hắn chợt nghĩ ra ý tưởng hay

“Hửm?” – cậu ngạc nhiên với câu hỏi của hắn,ngưng cười nhìn hắn.Yunho tiến gần,cậu lùi dầu,áp tường.

“Thích thì ăn đi,đừng bỏ phí” – hắn áp mặt gần cậu hơn

“C…cái gì? Anh điên hả?” – cậu hét lên,định chạy ra.Cánh tay Yunho đã giữ chặt vòng eo cậu

“Liếm sạch cho tôi,còn ko tôi bắt cậu cởi sạch quần áo,thoa kem dâu chạy khắp con phố đấy”

“Anh dám,anh tưởng tôi hâm làm theo lời anh à” – cậu bắt đầu thấy sợ hắn rồi

“Cậu nghĩ tôi bỏ tiền thuê 2 cận vệ mà ko làm nổi một chuyện nhỏ đó sao?” – hắn nhếch mép

“A…anh…anh…” – cậu ấm ức,muốn chửi cũng ko biết chửi gì nữa.Mặt hắn ko tức cười chút nào khi cả bệt bệt kem dâu.

“Liếm cho sạch,ko chừa một giọt” – hắn để mặt mình đối diện cậu

“…” – cậu bím môi nhìn hắn,từ từ…cậu lè chiếc lưỡi nhỏ xíu ra,chạm vào miếng kem đầu tiên trên trán hắn.Mắt hắn trượt dần xuống hai bên má hắn nơi nhiều kem nhất,đầu chóp mũi nữa và rồi là môi.Lưỡi cậu quét ngang qua đôi môi dày mùi dâu yêu thích.

“Mmmm” – ngay lập tức lưỡi cậu bị tóm gọn và giam giữ bên miệng hắn,lưỡi hắn nếm lại những vị kem mà cậu đã liếm,ngọt hơn cả thế nữa chứ.Cậu đẩy nhưng ko nổi,cố né nụ hôn thì hắn nghiêng đầu để đưa vào sâu hơn nữa,nút lấy lưỡi cậu thật mạnh bạo và điêu luyện khiến nó phải phục tùng chiều theo hắn.

“Kem dâu cũng ko tệ” – hắn liếm môi gật gù

“Đê tiện” – cậu đỏ mặt nạt hắn rồi đùng đùng bỏ ra ngòai



Ngày thứ 2 của tuần

“Jandi sao em ko mặc mấy bộ váy anh mua cho em?” – hắn nhìn quần áo trên người cô

“Umm mấy bộ mắc tiền em mặc ko quen,mặc vậy được rồi oppa! Trông em….quê lắm hả?” – cô cúi mặt


“Ko có,vẫn xinh…nếu mặc mấy bộ váy đó thì em chỉ đẹp hơn thiên thần một chút thôi” – anh chọc khiến cô đỏ mặt – “Em sao vậy,mặt đỏ hết kìa,có sốt ko?” – anh vội sờ trán cô

“Uống nước đi cậu chủ” – cậu mang nước dằn mạnh xuống bàn,nước văng trong ly hết một nửa

“Ya!” – hắn đứng lên vũ vũ cái quần bị ướt sũng ở đùi

“Ồ tôi rót nước đầy quá” – cậu làm vẻ vô tội

“Để em vào bếp lấy khăn giấy” – Jandi đứng lên và bị Yunho ấn nhẹ xuống ghế

“Anh vào lấy được rồi,em ngồi xem phim với Minnie đi” – hắn trừng mắt nhìn cậu,quay vào nhà bếp

Hắn lay hoay tìm giấy thì cậu đã vào theo sau để rót mấy ly nước khác.

“Aisshhh” – hắn cầm đống khăn giấy chà mạnh vào chỗ ướt rồi lại ấm ức nhìn vẻ thản nhiên của cậu – “Cậu muốn bị đuổi việc phải ko hả,muốn ra đường cầm lon ko?”

“Ko! tôi làm lại nghề cũ,được cưng và nhiều tiền hơn” – cậu đáp tỉnh rụi bỏ những viên đá vào ly nước

“Đem về cái của nợ làm gì ko biết” – hắn lảm nhảm quăng đống giấy vào thùng rác

“Cậu chủ có vẻ nóng nhỉ,uống miếng nước đi” – cậu cười mỉm đưa cho hắn ly nước được pha chế đặc biệt một chút

“Nước gì đây?” – hắn nhìn cái ly ngờ vực

“Nước lạnh,là nước lọc và đá lạnh” – cậu giải thích

“…” – hắn nghi nghi uống một ngụm vào,miệng vẫn ngậm nước chưa nuốt xuống,khẽ nhìn qua mặt cậu.Jaejoong đang cười,chỉ vào mặt hắn cười.Yunho ngậm nước trong miệng bước đến trong sự ngạc nhiên của cậu

“Mmmmmmmm” – cậu vùng vẫy hai tay nhưng ko số nước muối đó đều đổ qua cổ họng của cậu hết rồi.Chưa dừng lại,lưỡi hắn lại quấy rồi mỗi khi gặp lưỡi cậu,rủ rê nó sang miệng hắn vui đùa một chút mới buông ra

“Muối i-ốt tốt lắm đấy” – hắn cười đặt ly xuống và bước ra phòng khách với bộ mặt sảng khoái

Jaejoong bên trong súc miệng,uống nước lọc vào để làm dịu cái mặn và xót trong cổ họng.

Ngày thứ 3 của tuần