Yêu Không Hoán Đối

Chương 6

“Minne hôm nay ở lớp có ngoan ko?” – hắn đang ngồi dưới đám thảm lông xem Changmin tô màu

“Dạ ko,cô giáo khen em ngoan khi em cho bạn Bumnie mượn bút chì” – Changmin thích thú tô màu đầy vào giấy trắng

“Hửm Bumnie là ai,bạn mới của em hả?”

“Dạ,cậu ấy dễ thương và tốt bụng như em vậy.Bạn ấy hay mời em uống sữa chung”

“Vậy bữa nào mình mời Bumnie về nhà chơi chung,chịu ko?”

“Dạ” – thằng nhóc gật đầu mạnh

“Ya! làm việc xong chưa mà vào đây,trốn việc hả?” – hắn đổi thái độ ngay lập tức khi thấy cậu bước vào

“Anh bảo tôi tưới cây thì xịt nước vào tụi nó thôi,có khó gì đâu” – cậu cũng ko vừa,đôi co lại

“Cậu chủ! cậu chủ” – tiếng ông quản gia hớt hải chạy vào

“Chú làm gì mà la lối um sùm vậy,đừng làm Minnie giật mình chứ?” – hắn khó chịu khi thấy Changmin nép vào người hắn

“Dạ tôi xin lỗi” – ông cúi đầu

“Được rồi,có chuyện gì?” – hắn phủi tay

“Dạ…dạ…mấy chậu hoa lan ngoài vườn bị chết hết rồi” – ông đau khổ nói

“SAO?” – hắn quát – “TẠI SAO???”

“Dạ vì….vì…ngập nước….” – ông quản gia đảo mắt qua cậu đang đứng ung dung

“Kim Jaejoong tôi bảo cậu tưới cây chứ ko phải giết hoa,cậu bị điếc hay ko hiểu tiếng Hàn hả?” – hắn quay sang mắng cậu


“Tôi chưa bao giờ làm việc,tất nhiên là ko biết.Anh biết sao ko tự làm,sai tôi làm gì” – cậu lật lọng

“Có việc tưới cây cũng ko làm ko xong…thật hối hân khi mua cậu về.Chả làm được việc gì chỉ tòan phá họai”

“Tôi đã nói rồi ngoài trừ tiếp khách ra tôi ko biết làm gì cả”

“Suốt ngày chỉ biết nói tiếp khách,vậy sao khi người ta tới thì lại đạp vào mặt người ta,tiếp kiểu gì hả?”

“Vậy thì bây giờ kêu người khác đi,tôi tiếp cho coi” – cậu gân cổ lên cãi

“Anh hai sao hai người hay gây nhau quá vậy? Bumnie nói lớn tiếng với nhau là người xấu” – Changmin ngước nhìn hắn

“Ờ Anh hai xin lỗi tại có kẻ vô tích sự cứ chọc tức anh quài thôi mình vẽ tiếp đi” – hắn vò tóc thằng bé rồi quay sang trầm giọng xuống ra lệnh – “Lên phòng dọn dẹp đi”

“Phòng nào,cái nhà này biết bao là phòng muốn dọn mệt tới chết à?” – cậu quơ tay qua lại

“3 phòng,phòng cậu,Minnie và tôi.Chỉ có 3 phòng liệu mà làm cho tốt nếu ko thì nhịn đói luôn đi” – hắn đe dọa

“Anh đúng là….” – cậu định chửi nhưng thấy cặp mắt long lanh của Changmin nên lườm hắn một cái sắc bén rồi bỏ đi.

— —

“Ăn cơm trắng đi,sao ăn tòan thức ăn ko vậy?” – hắn bực dọc

“Trời đánh tránh bữa ăn,anh ko biết hả?” – cậu vẫn gấp thịt đầy vào chén mình

“Minnie em đừng bắt chước người ta,ham ăn hốt uống nghe chưa” – hắn quay sang dặn dò thằng nhóc

“Dạ” – thằng nhóc ngoan ngõan gật đầu.

“Uhm ăn xong em lên phòng,đánh răng rồi đi ngủ sớm,đừng thức khuya hư lắm,anh hai ko thương mấy bé trai hư đâu” – hắn vò tóc thằng tóc




Cốc Cốc

“Vào đi” – giọng đục ngầu nghe mà dợn cả sóng lưng

“Có chuyện mà kêu tôi qua phòng anh khuya thế? oa…buồn ngủ quá….hay muốn oa.. tôi tiếp anh?”- cậu ngáp

“Tôi bảo cậu dọn phòng phải ko?” – hắn nghiến răng cố bình tĩnh

“Uhm thì tôi dọn phòng anh sạch đẹp rồi,muốn gì nữa?”

“TÔI BẢO CẬU DỌN PHÒNG CHỨ KO PHẢI ĐEM HỢP ĐỒNG MẤY CHỤC TRIỆU CHO VÀO MÁY HỦY GIẤY,CÓ PHÂN BIỆT ĐƯỢC RÁC VÀ TIỀN KO HẢ?” – hắn gầm lên giận dữ

“Ya! ai mà biết,giấy gì tòan tiếng anh lại quăng tứ tung trên bàn.Nếu quan trọng sao anh ko cất vào đàng hòang,đồ bê bối mà con đổ thừa hả?” – cậu hét lên

“Làm sai mà còn cãi lại hả? Aishh sao tôi lại mua kẻ vô dụng này….tòan rách việc”

“Vậy thì sao? Đuổi việc tôi đi” – cậu thách thứ

“…” – hắn ôm đầu một hồi rồi ngồi vào ghế đánh máy trên latop – “Về phòng đi” – giọng hắn đã bình thường lại

“Lần sau nếu muốn chửi thì đợi sáng tôi ngủ dậy hãy chửi,đêm hôm thế mà kêu qua nghe vài câu thật nhảm nhí” – cậu đựơc nước làm tới,đóng cửa cái rầm khi bỏ ra ngoài

5AM

Lách cách lách cách – tiếng gõ bàn phím như bản nhạc được đánh bằng piano vẫn cứ du dương suốt đêm đến sáng.

“Cậu chủ dậy sớm thế?” – chị giúp việc xuống bếp làm bữa sáng thấy Yunho đang ngồi trên bàn ăn đánh máy


“Tôi có ngủ đâu mà dậy”

“Cậu Chủ muốn ăn sáng trước ko?”

“Ko! pha giúp tôi ly càfê khác đi” – hắn đẩy cái cốc ko trên bàn qua cho chị

7AM – Bữa sáng

“Minnie anh hai sẽ vắng nhà trong vài ngày,em ở nhà ngoan nghe lời chị Woo Hee,ko được bỏ bữa.Anh về mà thấy em xuống ký nào thì sẽ giận Minnie luôn đấy” – hắn nhéo nhẹ vào má nó

“Dạ,anh hai nhớ mua quà về cho Minnie và Jaejoong huyng nha!” – thằng nhóc cười

“Tất nhiên anh sẽ mua quà cho Minnie rồi” – hắn cố tình ko nhắc tên cậu

“Có mua tôi cũng ko có nhận đâu” – cậu tỏ vẻ bất cần

8AM – Phòng khách

“Mọi người tới đông đủ rồi à” – hắn cho hai tay vào túi quần,thong thả bước xuống từng bậc thang

“Giám Đốc!” – các nhân viên trong các bộ vest công sở cúi đầu chào hắn

“Ngồi đi,hồ sơ tôi dặn đã mang đến đầy đủ chưa?” – hắn ngồi xuống trước chỉ tay xuống ghế ra hiệu mọi người

“Da vâng đây là lịch trình của Ông Izawa,ông ta vừa đáp chuyến bay tới nhật vào sáng nay” – cô nhân viên đẩy xấp giấy trước mặt hắn

“Vé máy bay của tôi chuẩn bị xong chưa?”

“Dạ chuyến bay sẽ khởi hành vào 1H trưa nay,chúng ta vẫn còn thời gian để lập hợp đồng mới” – một nhân viên lôi hồ sơ kẹp trong bìa xanh

“Ko cần tối qua tôi đã làm xong hợp đồng đó,các người chỉ cần đưa những thông tin liên quan đến Ông Izawa cho tôi là được” – hắn xua tay

“Giám đốc đã tự làm bản hợp đồng đó trong vòng 1 đêm thôi sao?” – các nhân viên sửng sốt

“Uhm tôi dựa theo các thông tin cũ của các hợp đồng trước đây để sọan lại tuy nó ko tốt bằng hợp đồng cũ nhưng để ứng phó trước sau đó sẽ sửa đổi sau.Phải giữ chân ông ta lại trước khi bên kia đã giành lấy”


“Giám đốc ngài qua đó một mình có ổn ko,sao ko để thư ký đi cùng ạ?” – một trong những nhân viên lo lắng

“Ko thư ký sẽ ở lại Cty,tôi đã đưa các thứ cần thiết để Cty vẫn họat động bình thường.Cty có chuyện gì quan trọng phải gọi cho tôi lập tức” – hắn căn dặn kỹ mọi người

Cuộc họp đột xuất kết thúc sau 2 tiếng

10AM – Phòng Yunho

Hắn đang chuẩn bị mọi thứ cho vào vali chuẩn bị cho chuyến đi

“Gọi tôi có gì ko?” – giọng nói ouể oải

“Tay bị cụt ko gõ cửa được à?” – hắn hỏi

“Cửa mở sẵn gõ làm gì cho mệt.Có gì nói lẹ đi tôi còn phải đi tưới cây,nếu bông hoa nào cũng anh chết khô thì cũng đừng có đổ thừa tôi”

“Trong lúc tôi vắng mặt cậu nhớ chăm sóc Minnie cẩn thận,nó nghịch lắm.Chị Woo Hee giữ ko nổi đâu ngòai tôi ra nó cũng khá nghe lời cậu nên cậu phải theo sát nó nhất là mất bữa ăn” – hắn thẩy mấy cái áo sơmi vào vali

“Biếttttt” – cậu kéo dài giọng

“Làm việc cẩn thận đừng làm bể đồ nhà tôi,cậu đền ko nổi đâu”

“Biếttttt”

“Đi tưới cây đi!”

— —

3 ngày sau

“Anh hai về rồiiiii” – thằng nhóc chạy ra reo lớn

“Minnie!” – hắn bế thằng nhóc lên xoay vòng vòng – “Nhớ anh ko?”

“Dạ nhớ,Minnie ở nhà ngoan lắm,ngày nào Jaejoong huyng cũng cho em ăn kem hết” – thằng nhóc cười híp mắt