Thẩm Thư Lân siết chặt thẻ căn cước trong tay, loạng choạng đứng dậy như một nhành cây không còn sức sống, dùng mu bàn tay còn lại lau nước mắt: “Được, em biết rồi.”
La Lăng Vũ lảng đi ánh mắt ấy, đứng cạnh cửa, ngoảnh đầu không nhìn cậu, còn nhường đường, ý muốn để cậu đi trước.
“Lăng Vũ…” Thẩm Thư Lân đi tới, cúi đầu, bảo: “Chúng ta làm thêm lần nữa được không…” Cậu kéo ống tay áo của anh, “Lần cuối cùng, sau đó em sẽ để anh đi… nhé?”
La Lăng Vũ đáp: “Không được,” chữ được còn chưa nói xong đã bị Omega rướn lên hôn lấy. Cơ thể rũ rượi không xương nhưng không kém phần dẻo dai, cẳng chân khều cổ chân anh, bàn tay mò tới cần cổ, họ như bông lúa chín, khắng khít, quện chặt sít sao, hương pheromone trong veo, thơm lừng bung tỏa, La Lăng Vũ bị kéo lảo đảo vài bước, đồng thời cùng nhào xuống giường.
Quyến rũ trắng trợn như thế làm dấy lên khao khát trong La Lăng Vũ, người chứ đâu phải khúc gỗ, ai cũng có dục vọng, huống hồ là một chàng trai ăn chay gần nửa tháng như anh.
“Lần cuối cùng?”
La Lăng Vũ dằn tay cậu xuống giường, từ trên cao lạnh lùng gằn hỏi.
Bị ánh mắt dữ tợn của anh làm hết hồn, Thẩm Thư Lân nước mắt ngắn nước mắt dài nhắm mắt gật như trống bỏi. Cậu cắn môi, vành mắt ửng đỏ, trông quyến rũ theo một cách rất riêng.
Mỹ nhân yêu kiều ở trước mắt mà còn không làm được gì thì không phải là đàn ông, mà là thần thánh, La Lăng Vũ thô lỗ mò xuống phía dưới Thẩm Thư Lân, anh liền cảm nhận được phía dưới háng cậu ướt sũng, cửa mình tràn đầy chất nhầy. Mới đâm nhẹ ngón giữa vào thôi mà lớp thịt đó lập tức tự động mút vào, hút ngón tay anh.
La Lăng Vũ mắng “Đệt”, nới lỏng qua loa, cũng không chuẩn bị bao nhiêu liền cởi quần, móc phần thân cứng ngắc của mình ra, cởi đồ của cậu thọc vào lút cán.
Từ khi đường ruột bị cây gậy cứng cáp banh ra, đi qua vách ruột nhạy cảm, cậu như bị điện giật, nhờ vào chất nhầy, phần đầu phát tướng nhồi vào bên trong cậu, Thẩm Thư Lân khóc nấc lên “A!”.
Nước mắt cậu rơi lã chã, giống đang sung sướng, mà cũng giống đang đau khổ. La Lăng Vũ mặc kệ cứ dập mạnh thêm vài lần, lần nào lần nấy đều dọng thằng vào chính giữa, nơi yếu ớt nhất bên trong đường ruột. Thẩm Thư Lân run lẩy bẩy vì khoái cảm ngập đầu, nước mắt càng rơi càng nhiều.
“Lăng Vũ —— Lăng Vũ ——”
Cậu gào lên tên anh, hòa cùng với nhịp nện của anh, hang động bất giác thít lại, quện chặt.
La Lăng Vũ thoáng rút ra, Thẩm Thư Lân tưởng anh muốn đi, bèn dùng hai chân quấn eo anh, vừa quấn vừa khóc nức nở: “Đừng đi mà!”
Vẻ mặt của cậu yếu ớt, đau thương, đôi mắt màu nâu sẫm ngập ngụa trong làn nước, ai nhìn cũng phải mềm lòng.
La Lăng Vũ thổn thức, kiên định từ từ rút ra, nhìn cậu hốc mắt đong đầy nước mắt, nhìn cậu cắn môi, mải đến khi lui tới cửa mình, sau đó anh tàn nhẫn nện thẳng vào.
Thẩm Thư Lân hé môi, bỗng nhiên tắt tiếng, hai mắt trợn to chìm vào bể cực khoái.
La Lăng Vũ nắm chặt cẳng chân cậu, dạng rộng, trước mặt làm cậu, ngày càng dùng sức, dịch thể từ chỗ giao hợp của cả hai trào xuống, tiếng da thịt va chạm vang vọng ngày một rõ ràng.”Bạch, bạch, bạch” —— chưa kể càng ngày càng nhanh, những đợt đụng chạm triền miên khiến Thẩm Thư Lân thất thần, sóng lưng tê tái, bất giác tay chân quấn lên người anh, cả người nhũn như bún.
“Lăng Vũ, Lăng Vũ…” Omega hít thở dồn dập, không thể giải thoát, trong hơi thở vẫn luôn vương mùi pheromone thoang thoảng của Beta, khe khẽ khều khạo trái tim cậu: “La La, La La…”
Cậu bất giác gọi cái biệt danh cậu tự đặt cho anh trong quyển nhật ký.
Các thớ thịt mềm mịn bên trong siết chặt quy đầu, cảm giác ngọt ngào, nóng hổi đã lâu chưa gặp bao bọc thằng nhỏ của anh, khoái cảm quá mãnh liệt, chặt đến mức huyệt thái dương của La Lăng Vũ nhói lên.
Một dòng điện len lỏi vào lỗ niệu đạo xộc xuống chính giữa, lên thẳng não anh, Anh vẫn luôn mặc niệm đây là lần cuối, suy nghĩ trong đầu trở nên xa xôi. La Lăng Vũ nhắm mắt, tập trung hưởng thụ cơn cực khoái hiện tại. —— Không phải nghĩ thêm gì cả, anh theo bản năng nện mạnh về phía trước, cảm nhận làn da mịn màng của đối phương, cảm nhận cảm giác nóng bỏng, mềm mại mỗi lần anh khám phá nơi se khít ấy, khi anh muốn rời khỏi thì nó lại quyến luyến giữ lại.
“La La…” Thẩm Thư Lân ghé vào tai anh, thì thào hổn hển: “Cái lỗ… lỗ kia… cũng ngứa quá…”
Cậu với tay sờ tuyến nội tiết sau gáy của anh, nó vẫn mềm mại như thuở nào. Hơi thở nóng hổi phà vào màng tai, khao khát xuất tinh chồng chất, La Lăng Vũ híp mắt nhìn cậu, vừa mang tính cảnh báo, vừa có vẻ thờ ơ. Anh bỗng khựng một lát. Thẩm Thư Lân ôm ghì lấy anh, không dám hó hé. Cậu lặng im, vùi đầu vào lồng ngực anh, dính sát vào thớ thịt chắc nịt, rịn mồ hôi.
Trong khi vẫn còn đang đút vào bên trong Thẩm Thư Lân, La Lăng Vũ bỗng lật người Omega lại để cậu đưa lưng về phía mình. Thẩm Thư Lân bất ngờ thét toáng lên, bị động mút chặt cây gậy thô to mới xoay một vòng trong người cậu, gần như toàn bộ lục phũ ngũ tạng cũng bị khuấy đảo.”Chát!” Beta thẳng thừng giáng một bạt tai lên gò mông trắng nõn, Thẩm Thư Lân theo bản năng giật mình, co rúm lại. Ngay lúc đó, La Lăng Vũ đẩy đưa thắt lưng cậu, quen đường tìm tới khoang sinh sản, nện lút cán.
Nó khác với cái nóng nẩy ở ngoài đường ruột, vì là nơi yếu ớt nhất của Omega, nên nó chỉ mở ra khi bước vào kì phát tình, nếu là Alpha, khi đâm vào chiếm đóng, bọn họ sẽ tiến hành bước đánh dấu cuối cùng, dùng phương thức lên đỉnh, tức là thành kết, xuất tinh tại chỗ để thai nghén đứa con của bọn họ. Cái nơi mềm mại dày đặt bọc lấy quy đầu La Lăng Vũ, nguyên cây gậy bị mút vào, lại nhả ra như được vô số bàn tay nhỏ bé nắn bóp. Không cần phải tìm điểm G gì hết, bởi vì chỗ nào trong lỗ bẹn cũng rất mẫn cảm, đến nỗi chỉ cần nhẹ nhàng lướt qua nó cũng có thể thít chặt lại ngay.
Nhịp đẩy của La Lăng Vũ chậm dần, từ từ xâm nhập vào sâu bên trong, tiến vô khoang tử cung của đối phương.
Thẩm Thư Lân quỳ trên giường, hai bàn tay siết chặt, cúi đầu nhẫn nhịn. Cảm giác căng trướng hết sức thực sự không sung sướng gì, cực khoái quá mức sẽ dẫn tới đau đớn, cậu há mồm thở hồng hộc, sự khủng hoảng như muốn nứt toạc siết lấy cổ họng cậu.
“Lăng, Lăng Vũ… Chậm… Chậm thôi…”
Gian nan thốt ra những từ ấy, nước mắt Thẩm Thư Lân lã chã rơi không ngừng. Phía dưới dựng đứng của cậu bắt đầu tràn ra dịch thể.
Như thể muốn chống đối cậu, La Lăng Vũ nắm eo, cố tình tìm một góc độ đặng có thể dễ dàng dùng sức, lần nào lần nấy đều đâm thọc rất tàn độc, cứ như muốn nhét cả hai hòn bi vào bên trong luôn vậy. Thẩm Thư Lân bị nện tới nước xuất tinh, dịch thể phía trước tạo thành một hình cung bắn vào đầu giường điêu khắc, để lại một vết nước. Bên trong cậu bị nghiền ép nóng bừng, cả người run lẩy bẩy, rút lại, dịch thể bên trong hang động không ngừng tràn ra, nhưng hoàn toàn không tìm được dịp để lên đỉnh thực sự. Phía dưới gần như tê liệt, vậy cậu mới biết trước kia La Lăng Vũ đã dịu dàng với mình biết chừng nào.
Trái tim đập thình thịch như muốn lọt khỏi cổ họng. Thẩm Thư Lân mới đầu còn có sức nói năng, nhưng dần dà cậu chỉ còn biết luôn mồm rên rĩ.
“Ây, ô, ha, ha, hà…”
Cả người nóng như lò lửa, thiêu trụi toàn bộ xương cốt.
La Lăng Vũ mượn dịp này phát tiết tất thảy phẫn nộ mấy ngày qua, có ý trừng phạt đưa đẩy mãi tới tận khi anh bắn hết tinh dịch vào bên trong lỗ bẹn. Vì BO giao phối tỉ lệ mang thai quá thấp nên anh không bận tâm.
Khi đối phương xuất tinh xong, đầu óc Thẩm Thư Lân trống rỗng, bên dưới cậu tự dưng thít lại, các lớp thịt mút chặt, quấn siết. Tinh dịch bắn quá gần của La Lăng Vũ văng vào vách thịt đã mẫn cảm vô cùng tận, gần như có thể miêu tả được hình hài thằng nhỏ của anh—— Cảm giác mót tiểu tức tối phủ kín suy nghĩ trong cậu —— Không, đừng —— Trong chốc lát, cả người cậu từ trong ra ngoài bị cảm giác hổ thẹn chiếm trọn, khoái cảm bủa vây, cướp đoạt lý trí. Phía trong cơ thể có thứ gì đó phút chốc mất thắng, hào quang trắng xóa bung nở như chùm pháo hoa khoe sắc.
Cậu cũng xuất tinh bên trong rồi.