Vũ Vương

Chương 706: Một đao phong vân biến

- Xoẹt!

Mộ Hàn vừa dứt lời, cánh tay phải liền dứt khoát vung lên, Cửu Long Lôi Vương Đao kia lập tức như tên rời cung, hóa thành một đám mây tím lộ rõ mà bắn mạnh về hướng Long Thụ đang chạy tới gần ở ngoài trăm dặm.

- Hảo! Hảo!

Long Thụ không nghĩ tới Mộ Hàn lại đột nhiên ném thanh Thánh Phẩm Đạo Khí về hướng chính mình. Sau khi ngây người sửng sốt , với vẻ mặt mừng như điên hắn kêu to lên

- Tiểu huynh đệ, Bản Đạo Chủ nhất định sẽ đảm bảo cho ngươi được bình yên vô sự.

Trong lúc đang nói, Long Thụ giống như ngấm máu gà chọi, tốc độ tăng vọt. Thời khắc này, tự nhiên là trước tiên phải cướp món Thánh Phẩm Đạo Khí kia vào trong tay, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi Pháp La Thiên Vực. Còn về phần đồ ngốc đưa Đạo Khí cho mình kia thì cứ mặc cho nó tự sanh tự diệt là tốt nhất.

Chỉ trong thời gian nháy mắt, cự ly giữa Long Thụ và Mộ Hàn liền ngắn lại hơn mười dặm.

Thấy Mộ Hàn thật sự vứt bỏ Thánh Phẩm Đạo Khí, Bạch Đạo Tử và Khúc Kiên đầu tiên là thất kinh, ngay sau đó trong lòng liền dâng lên một cơn tức giận khó có thể áp chế .

- Tiểu hỗn đản, ngươi đây là đang tìm cái chết!

Khúc Kiên nghiến răng nghiến lợi, nhe răng mà hét lớn, hai con mắt đúng là cũng không hề chớp mắt nhìn chăm chú thanh Cửu Long Lôi Vương Đao này đang hối hả phá không bay đi .

- Ngươi cho rằng bỏ thánh khí là có thể giữ được tánh mạng ?

Trên khuôn mặt khô quắt của Bạch Đạo Tử kia cũng tràn đầy vẻ nham hiểm. Hắn nói với âm thanh lạnh lùng

- Thật sự là ngây thơ, lão hủ không đáp ứng, thì cũng không ai giữ được mạng cho ngươi!

Chỉ một thoáng, Khúc Kiên và Bạch Đạo Tử cũng là có tốc độ tăng vọt.

Tam giác vòng vây do bọn họ cùng Long Thụ tạo thành đang nhanh chóng co rút thu nhỏ lại, mà thanh Cửu Long Lôi Vương Đao kia cũng đã có tốc độ nhanh hơn nhằm về phía Long Thụ.

- Đạo Văn Sư?

Long Thụ đôi mắt hơi sáng lên, trong đầu phút chốc nhảy ra mấy chữ này.


Thanh Cửu Long Lôi Vương Đao kia giờ phút này đã cách Mộ Hàn đến hai ba mươi dặm xa. Nếu là chỉ dựa vào chân nguyên, nhiều nhất chỉ đẩy nó đi xa khoảng chừng mười dặm là sẽ chậm lại rồi rơi xuống đất. Nhưng thanh đao này chẳng những không hề chậm lại rồi rơi xuống, ngược lại còn lấy tốc độ càng lúc càng nhanh để không ngừng xé rách không gian, nhanh như điện chớp mà bắn về phía Long Thụ.

Chỉ có Đạo Văn Sư dùng pháp lực thao túng thì mới có thể làm được tình trạng như vậy.

Lại nhanh như vậy liền dung hợp được Thánh Phẩm Đạo Khí mới xuất thế , quả nhiên có thể tung hoành bẩm sinh. Đáng tiếc chỉ là tu sĩ cảnh giới Linh Trì, dẫu đối phương đã là Đạo Văn Sư thì việc chính mình thu Thánh Phẩm Đạo Khí vào trong túi cơ hồ đã thành kết cục đã định. Long Thụ có chút lòng thanh thản, thương hại mà cảm khái một tiếng.

- Xoẹt!

Mà vào lúc này, đám mây tím lóng lánh trước đây chỉ có thể sử dụng tâm thần mới có thể cảm ứng được kia , rốt cục đã lọt vào trong tầm mắt của Long Thụ . Từ thật xa nhìn lại, nó giống như một đạo sao băng vắt ngang phía chân trời. Đạo đao ảnh như tia chớp kia lấy tốc độ kinh người mà không ngừng phóng đại trong mắt hắn.

Chả mấy chốc, Cửu Long Lôi Vương Đao và Long Thụ đã cách xa nhau chỉ có vài trăm thước.

Sau khi phát hiện điểm này. Khúc Kiên nóng nảy giận dữ đan xen, lão càng không ngừng quát lên thật lớn. Mà Bạch Đạo Tử cũng khó lòng duy trì bình tĩnh, trong miệng kêu to liên tục.

- Rốt cục sắp vào trong tay !

Long Thụ cười ha ha, trực tiếp liền đưa tay về phía trước thăm dò định chụp.

Chân nguyên đỏ sẫm như ngọn lửa ngưng tụ thành một bàn tay lớn, không thể chờ đợi được mà xé gió phá không bay đi. Trong nháy mắt liền đã xuyên qua vài trăm thước không gian, năm ngón tay xù xì to lớn chụp vào đám mây tím rạng rỡ trên thân đao Cửu Long Lôi Vương Đao kia . Kình đạo nóng rực tỏa ra, giống như có thể hòa tan vạn vật thế gian.

- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt. . .

Tuy nhiên liền trong khoảnh khắc chỉ tay tiếp xúc cùng Cửu Long Lôi Vương Đao , trăm ngàn đạo lôi điện sấm chớp đột nhiên như linh xà lao ra từ bên trong thân đao. Trong thời gian ngắn nó liền làm cho bàn tay lớn kia tan rã vỡ vụn. Tức thì, Cửu Long Lôi Vương Đao liền hung hăng bổ về phía Long Thụ trong ánh sấm chớp dày đặc.

Trong nháy mắt này, tốc độ đao xé rách không trung đúng là tăng vọt lên mấy lần.

- Cái gì?

Long Thụ ngẩn người, sau khi phát hiện Mộ Hàn là Đạo Văn Sư thì hắn cũng từng nghĩ tới, liệu Mộ Hàn có thể yên lặng thao tác Thánh Phẩm Đạo Khí để tiến hành công kích đối với chính mình.

Nhưng mà , ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu liền bị hắn vứt bỏ ra ngoài.

Nếu như Mộ Hàn là Đạo Văn Sư có được tu vi Dương Hồ Nhất Trọng Thiên thì hắn còn có thể kiêng nể một hai. Nhưng nếu đối phương chỉ là tu sĩ Linh Trì Tam Trọng Thiên, cho dù thao tác chính là Thánh Phẩm Đạo Khí thì cũng không có khả năng tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với hắn . Nếu như Mộ Hàn đánh lén, Thánh Phẩm Đạo Khí được hắn thao túng liền tương đương là dê vào miệng hổ.


Nhưng mà điều khiến cho Long Thụ không nghĩ tới chính là, Mộ Hàn lại thật sự đánh có chủ ý đánh lén , nhưng hắn vẫn tịnh không hề lưu ý. Tu sĩ cảnh giới Linh Trì dùng Ngự Khí công kích, hắn có thể phá được trong nháy mắt.

Tuy nhiên, Cửu Long Lôi Vương Đao kia lại có thế tới cực nhanh, mà còn vượt rất xa ra ngoài dự liệu của hắn.

- Xoẹt!

Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, đám mây tím hoa mắt liền đã đến mấy chục thước trước người Long Thụ . Cửu Long Lôi Vương Đao tựa hồ chém sắt như bùn, khí tức làm tâm thần người khác kinh hãi bỗng nhiên liền bao phủ thân hình hắn vào bên trong. Đao mang thịnh nộ điên cuồng mà sắc bén như dải lụa quay vòng vòng chụp xuống, như phải chém hắn thành hai mảnh.

Long Thụ sắc mặt đột nhiên biến đổi, kình khí bạo ngược kia lộ ra khỏi thân đao đang phô thiên cái địa đè ép lại phía hắn.

Vẫn còn cách mấy chục thước xa thì Long Thụ liền cảm giác chính mình thật giống như đang đưa thân vào trong bão táp sấm sét do ánh đao bóng kiếm kia ngưng tụ mà thành. Không gian chung quanh bị kình khí sắc bén cắt thành vô số vết nứt. Những vết rách không gian đen ngòm chợt há hoác chợt khép lại, khiến cho cả một vùng không trung mấy chục thước tựa hồ lúc nào cũng đều có thể hoàn toàn sụp đổ, hóa thành Hư Vô.

Một đao chém ra, trời rung đất chuyển, phong vân biến sắc.

- Thật sự là to gan lớn mật, thì ra ngươi coi Bản Đạo Chủ là bùn không nắm được ư!

Long Thụ là cường giả Dương Hồ Cảnh lập tức liền cảm nhận được nguy cơ lớn lao. Hắn há miệng quát lên một tiếng lớn, gương mặt non nớt trong nháy mắt phồng lên đến đỏ bừng. Những ngọn lửa mãnh liệt tuôn trào ra từ trong cơ thể hắn , trong nháy mắt liền ngưng tụ thành một con Cự Long đỏ rực, giương nanh múa vuốt rít gào chém về phía Cửu Long Lôi Vương Đao kia.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Trong những tiếng nổ đì đùng kinh thiên động địa, đao mang như dải lụa của Cửu Long Lôi Vương Đao kia đúng là bỗng nhiên liền cắt vào cái đầu to lớn của Hỏa Long. Tiếp theo liền xẻ thẳng một mạch theo thân thể Hỏa Long. Nơi nào nó đi qua, sấm chớp bùng nổ, điện xà quay cuồng. Nó không ngừng xé xác thân thể Hỏa Long đến lúc tan rã thành vô hình.

Long Thụ sắc mặt càng khó coi hơn. Hai mắt trợn trừng, trong miệng điên cuồng gào thét liên tục, hai tay mười ngón như con bướm dập dờn giữa những bông hoa hối hả nhảy múa.

- Vút!

- Vút!

. . .

Từng đạo Hỏa Long to lớn gào thét lao ra từ trong cơ thể Long Thụ. Chỉ một thoáng, bên trong cả một vùng mấy ngàn thước , nhiệt độ không gian thật giống như tăng vọt gấp trăm ngàn lần. Khí tức cực nóng như những cơn sóng ngập trời thổi quét lan ra, thậm chí ngay cả mặt đất cỏ cây đều đã bị hại theo, làm dấy lên lửa khói hừng hực.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!. . .

Những tiếng nổ đì đùng thay nhau nổi lên, Cửu Long Lôi Vương Đao cũng vẫn duy trì thế như chẻ tre, chỉ trong thời gian nháy mắt liền đã liên tiếp cắt đôi mười tám con Hỏa Diễm Cự Long, rồi lấy thế sấm sét Lôi Đình mà áp sát tới gần về hướng Long Thụ. Lúc này, Cửu Long Lôi Vương Đao cũng phát huy đến trình độ cao nhất, cả thân đao đều hóa thành một đạo sấm sét tím biếc xù xì to lớn. Mà ở chung quanh tia chớp này lại có vô số điện xà lóe ra, ánh chớp tuyệt đẹp khiến cho người khác hoa mắt thần mê.

- Vút!

Lại một đạo Hỏa Long rít gào lao tới.

Cửu Long Lôi Vương Đao kia không hề dừng lại chút nào, thẳng tiến không lùi. Thế nhưng đúng khoảnh khắc lúc lưỡi dao cắt vào đầu Hỏa Long, Thánh Phẩm Đạo Khí này lại giống bị vật gì gắng gượng ngăn chặn, nên nó cũng khó có thể đi tới nữa. Mà sắc đỏ như lửa trong thân thể Cự Long kia thì nhanh chóng phai nhạt đi.

Chỉ thoáng chớp mắt, con Hỏa Long kia liền trở nên vàng tươi.