- Ông ông! Ông ông! Ông ông!!
Cũng phải một hồi rất lâu sau, Mộ Hàn đột nhiên bị một hồi âm thanh rất nhỏ làm bừng tỉnh. Hắn không khỏi trong lòng khẽ động, theo bản năng bắn người dựng lên rồi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy ở chỗ ngồi Ngọc Thai dưới chân này có một vầng ánh sáng lấp lánh đang nở rộng, mà hư không đối diện thì giống như đã bị lôi kéo, lại như rung động mà có hơi bắt đầu di động.
Giằng co ước chừng đến sau nửa phút đồng hồ, Ngọc Thai lại khôi phục nguyên trạng. Ngay sau đó liền có hai đạo thân ảnh lóe ra từ trong phiến hư không dao động kia rồi bay xuống trên Phương Thai.
Người ở phía bên phải kia đang bao trùm trên người một tầng khí tức xanh lam thật dầy, thỉnh thoảng lại có hơi dao động trông giống như dòng nước chảy. Mặc dù gương mặt lờ mờ, nhìn không rõ lắm, nhưng mà từ hình dáng thân thể vẫn phán đoán được, hẳn là nữ nhân trẻ tuổi. Nhưng mà khí tức của nàng đã bị hoàn toàn che đậy nên từ trên người nàng Mộ Hàn không cảm ứng được bất cứ tình huống gì.
Người bên trái kia cũng là nữ nhân. Nàng mặc một bộ hắc bào, thân thể mềm mại lồi lõm đầy thu hút, thành thục nóng bỏng, mặt mũi quyến rũ. Mặc dù không nói không cười nhưng lại tự có một cỗ phong tình làm điên đảo chúng sinh toát ra.
Ngoài ra điều làm cho Mộ Hàn rung động chính là, trong cảm giác của hắn, nữ nhân áo đen này liền giống như đại dương mênh mông. Từ trong cơ thể nàng để lộ ra khí tức sâu không lường được, khó có thể đoán.
Mặc dù là các trưởng lão cảnh giới Dương Hồ chủ trì Võ Các Đạo Hội như Phổ Tinh, Cổ Quan, Đông Phương Thịnh, nếu đem so sánh với nàng thì cũng có chênh lệch không nhỏ.
Nàng ứng với cùng một cấp bậc cường giả như sư phụ Dịch Chân Nhân!
- Ngư Thanh Liên?
Những người mà Tiêu Cố từng giới thiệu tỉ mỉ bay vút qua trong đầu Mộ Hàn , ngay lập tức sau đó, liền có một người trùng hợp cùng nữ nhân áo đen trước mắt này .
Tâm thần của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, hắn vội vàng khom người thi lễ:
- Ra mắt Ngư Phong Chủ.
- La Thành!
Đột nhiên thấy Mộ Hàn và Dịch Chân Nhân. Ngư Thanh Liên cũng là có hơi bất ngờ, nhưng mà trong chớp mắt liền đã phục hồi tinh thần lại. Sau khi liếc mắt đánh giá Mộ Hàn liền gọi hắn bằng cái tên đang sử dụng tại Chân Vũ Thánh Sơn rồi cười dài nói
- Không nghĩ tới Dịch sư huynh cũng đưa ngươi đưa vào Linh Vũ Pháp Giới .
-Ngư sư muội, xem ra chúng ta là nên đi chung một khối đi.
Đúng lúc này, Dịch Chân Nhân cười lớn đứng lên. Ánh mắt lướt qua từ trên người Ngư Thanh Liên rồi rơi tại nữ nhân ở ngay bên cạnh
- Vị này nói vậy chính là đệ tử mới thu nhận của sư muội trong lần Chân Võ Thánh Hội vừa rồi đó chứ? Vẫn là sư muội chuẩn bị đầy đủ, mượn được Thủy Vân Tráo của Sơn Chủ lại đây.
- Đệ tử mà Ngư Thanh Liên mới thu nhận tại Chân Võ Thánh Hội? Đó không phải là. . . tunghoanh.com là một lũ chó vô học chuyên đi ăn trộm truyện của người khác
- Tiêu Tố Ảnh?
Mộ Hàn ngẩn người, theo phản xạ có điều kiện mà nhìn tới.
Ngư Thanh Liên khẽ cười nói:
- Ta không thể so sánh được Dịch sư huynh. Với thực lực của ta, mang theo tu sĩ cảnh giới Linh Trì xuyên qua lối thông không gian của Linh Vũ Pháp Giới thì vẫn còn là có hơi khó khăn. Nên ta không thể làm gì khác hơn là mượn Thủy Vân Tráo này từ trong tay Sơn Chủ để dùng một lát .
Trong lúc đang nói, ngọc chưởng trắng nõn xinh đẹp tuyệt trần của Ngư Thanh Liên nhẹ phẩy qua trên người nữ nhân ở ngay bên cạnh. Tức thì đã loại bỏ tầng khí tức xanh lam như bức họa từ trên người nàng. Tiện đà trong lòng bàn tay nhanh chóng co rút thu nhỏ lại thành một đám, nho nhỏ, nhìn qua tựa như chiếc bát ngọc trắng ngần sáng bóng long lanh rực rỡ, mà lại mịn màng trơn láng.
Mà Thủy Vân Tráo được lấy đi, nữ nhân có khí tức xanh lam bao phủ như vậy cũng để lộ ra hình dáng. Thân thể mềm mại thướt tha cao dong dỏng, trên người bạch y thắng tuyết, những đường cong lồi lõm uyển chuyển như ẩn như hiện, trông đặc biệt mê người. Nhất là gương mặt kia làm người khác chú ý, giống như viên ngọc trên trời cao được mài giũa tỉ mỉ điêu luyện sắc sảo mà thành, quả là xinh đẹp tuyệt trần.
- Quả nhiên là nàng!
Ngoài mặt Mộ Hàn bình tĩnh, thản nhiên như không, nhưng trong lòng cũng đã dấy lên những cơn sóng ngập trời, lại có cảm giác kích động và vui sướng của người tha hương gặp bạn cố tri . Có thể ở chỗ này gặp được Tiêu Tố Ảnh, có thể nói là ra ngoài dự liệu rất nhiều của Mộ Hàn. Chỉ tiếc, hiện tại Mộ Hàn nhận được ra nàng, nhưng nàng lại không nhận ra Mộ Hàn.
- Tố Ảnh ra mắt Dịch Phong Chủ.
Tiêu Tố Ảnh trên mặt tràn đầy vui vẻ, cúi người thi lễ thật sâu về hướng Dịch Chân Nhân.
- Không tồi, không tồi, nhanh như vậy liền đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên .
Dịch Chân Nhân có hơi gật đầu, tán thưởng mà cười cười một tiếng, bất chợt đã có hơi kinh ngạc mà hỏi
- Ngư sư muội, hiện tại muội đã dẫn nàng ta tới Linh Vũ Pháp Giới này, liệu có phải hơi nóng lòng muốn thành công hay không?
Sau khi gia nhập Chân Vũ Thánh Sơn, tốc độ tu luyện của nàng so với chính mình lại không chậm hơn bao nhiêu. Sau khi khí tức của Tiêu Tố Ảnh bị Thủy Vân Tráo che đậy hoàn toàn hiển lộ ra, Mộ Hàn hơi hơi cảm ứng một hồi, trong lòng liền không nhịn được bắt đầu thán phục. Tiêu Tố Ảnh vốn là thiên tư xuất chúng, sau khi trở thành đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn có Ngư Thanh Liên toàn lực bồi dưỡng. Hơn nữa hoàn cảnh tu luyện nơi đây hơn xa Thái Huyền Thiên Vực , Tiêu Tố Ảnh tất nhiên càng thêm như cá gặp nước.
- Dịch sư huynh, đệ tử này của huynh có Đạm Hồn Thánh Cung lột xác thành Phệ Linh Tiên Cung. Đệ tử của ta đây cũng không kém, ngày hôm trước đột phá đến cảnh giới Linh Trì thì Vô lượng Thánh Cung cũng đã lột xác thành Vô lượng Tiên Cung . Mặc dù tu vi nàng không cao, nhưng có Tiên Phẩm Tâm Cung thì tự nhiên cũng nên vào tới Linh Vũ Pháp Giới này.
Trên mặt Ngư Thanh Liên vui vẻ dạt dào, khi nói đến Tiêu Tố Ảnh thì trong mắt nhung không nhịn được hiện lên một vẻ đắc ý.
- Đạm Hồn Thánh Cung?
Tiêu Tố Ảnh trong miệng nhẹ nhàng thốt lên khe khẽ, ánh mắt có hơi lóe ra.
- Không ổn! Vừa nhìn thấy thần sắc của nàng như vậy, Mộ Hàn đã biết rõ là xấu rồi. Này đó khi vẫn còn ở Thái Huyền Thiên Vực , nàng đã từng từ chính trong miệng mình mà nghe được mấy từ Đạm Hồn Thánh Cung này. Nếu mà nàng bởi vậy mà hoài nghi thân phận của mình, vậy thì liền có chút phiền phức . Mộ Hàn không sợ Tiêu Tố Ảnh nhìn thấu thân phận chân thật của chính mình . Hắn đích thực lo lắng chính là Tiêu Tố Ảnh sẽ không cẩn thận tiết lộ ra ngoài, dù sao loại chuyện này cứ nhiều người biết, liền có thêm một phần nguy hiểm.
- A? Vô lượng Tiên Cung. . .
Mà vào lúc này, Dịch Chân Nhân sau khi kinh ngạc ngắn ngủi trôi qua, đã vỗ tay cười nói
- Rất tốt, hai người bọn họ đều tiến vào Linh Vũ Pháp Giới tu luyện, coi như là có bạn . Ngư sư muội, việc này không nên chậm trễ, chúng ta dẫn bọn hắn đi tới Võ Cực Điện .
. . .
Một lát sau, Dịch Chân Nhân và Ngư Thanh Liên đi trước, Mộ Hàn và Tiêu Tố Ảnh theo sau. Bốn người nhanh chóng như sao băng, trong chớp mắt đã ra ngoài phạm vi Ngọc Thai.
Trong ngoài Ngọc Thai này, giống như hai thế giới.
Vừa ra đến bên ngoài đài , liền có một phần áp lực cường đại từ bốn phía chèn ép dồn đến. Mộ Hàn vội vàng vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, chân nguyên trong cơ thể cuồn cuộn dẫn động để không ngừng chống cự loại áp lực xâm nhập này. Nhưng mà, như vậy thì tốc độ lại chậm đi không ít, giống như là đột nhiên từ trạng thái phi nước đại thay đổi là đi chậm.
Khe khẽ thở phào một hơi, Mộ Hàn lại theo bản năng nhìn qua Tiêu Tố Ảnh cách đó không xa . Lại thấy nàng cũng giống như chính mình nhất dạng, tốc độ chợt giảm bớt đi rất nhiều. Giống như đã nhận ra ánh mắt của Mộ Hàn, Tiêu Tố Ảnh quay đầu nhìn tới mà cười dài nói:
- La sư đệ, ta chính là ngưỡng mộ đại danh của ngươi đã lâu . Trước đây nghe nói La sư đệ trình độ Luyện khí cao siêu, ta còn suy nghĩ sau khi đi ra từ Linh Vũ Pháp Giới liền đi Khai Dương Phong thăm hỏi sư đệ. Không nghĩ tới có thể gặp được La sư đệ ở chỗ này, thật là có duyên!
Tiêu Tố Ảnh sóng mắt quay vòng, trong mắt giống như lóe ra được một vẻ tìm kiếm.
Mộ Hàn cười nói:
- Tên của Tiêu sư tỷ, ta cũng là đã sớm nghe nói qua . Sau khi Chân Võ Thánh Hội kết thúc, tên của sư tỷ liền truyền khắp cả Linh Vũ Thánh Thành . Khi đó, ta vừa mới từ Pháp La Thiên Vực mà đến, vốn cũng tính toán tham gia Chân Võ Thánh Hội, cạnh tranh danh phận đệ tử Nội Sơn của Chân Vũ Thánh Sơn. Cũng không dự đoán chạy hộc tốc thì vẫn là đến chậm một bước, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là khởi đầu từ đệ tử Ngoại Sơn.
Mộ Hàn biết Tiêu Tố Ảnh đã bắt đầu có lòng nghi ngờ, cho nên thản nhiên như không mà kể ra sự thật xuất thân Pháp La Thiên Vực của bản thân. Hy vọng có thể làm nhạt đi sự nghi hoặc trong lòng Tiêu Tố Ảnh .