Trong căn phòng, trên mặt ba vị lão nhân đều hiện lên vẻ giận dữ.
Lúc kim đan chưa luyện thành, bọn họ cũng không có nói với Hạ Nhất Minh, bởi vì luyện đan chưa chắc đã thành công, nếu cho Hạ Nhất Minh biết trước, nhưng lúc cuối cùng lại luyện đan thất bại, khó tránh sẽ làm hắn hoàn toàn thất vọng, còn có thể ảnh hưởng đến tâm trạng tu luyện của hắn.
Thế nhưng trong thời khắc luyện đan thành công, năm người Hạ gia trang không ai bảo ai mà cùng quyết định, ba viên kim đan ít nhất có một viên phải thuộc về Hạ Nhất Minh.
Bởi vì Hạ Nhất Minh tuổi còn rất trẻ, cũng có tiềm lực nhất trong lớp con cháu.
Kim đan là quý hiếm như vậy, đương nhiên là phải phân phối cho hắn một viên. Nếu như không phải cấp độ kim đan này chỉ có hiệu quả lớn nhất khi dùng lần đầu tiên, sau đó hiệu quả sẽ thấp hơn không ít, như thế bọn họ tuyệt đối sẽ không ngại đem toàn bộ ba viên kim đan dành cho Hạ Nhất Minh.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Về phần đối với Hạ Nhất Minh có hiệu quả hay không, đó không phải trong phạm vi họ lo lắng nữa.
Cho nên hai viên kim đan trên bàn chưa biết sẽ dành cho ai, nhưng một viên trong tay Hạ Nhất Minh chắc chắn không thể dành cho người khác.
Hạ Nhất Minh nhìn vẻ mặt âm trầm của ba vị lão nhân, nếu nói trong lòng không hề cảm động, như thế căn bản là gạt người. Hắn trong lòng nóng lên, thiếu chút nữa sẽ đem đặc thù thể chất bản mình nói ra. Thế nhưng vừa tới miệng, đã nuốt ngược trở lại.
Cũng không phải hắn không tin tưởng ba vị trưởng bối này, mà ở trong lòng mỗi người cơ hồ đều có một bí mật không hề muốn cho người khác biết đến. Đối với Hạ Nhất Minh mà nói, kỳ ngộ nơi đáy hồ tuyệt đối là chuyện cơ mật nhất, cho dù dấu kín trong lòng cả đời cũng không muốn đề cập với người khác.
- Nhất Minh, cháu cầm kim đan.
Hạ Vũ Đức vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Sau này, dù thế nào cũng không nên nói lại loại chuyện trẻ con này nữa.
Hạ Lai Bảo cùng Hạ Thuyên Tín đồng thời gật đầu, xem bộ dạng này của họ, nếu Hạ Nhất Minh không cầm viên kim đan này, chỉ sợ hắn sẽ lập tức bị mắng một trận dồn dập ngay.
Trong lòng suy nghĩ một chút, Hạ Nhất Minh chầm chậm đứng lên.
Đồng thời khi hắn đứng lên, một cỗ tự tin điềm đạm cường đại trên người hắn phát ra.
Ba người Hạ Vũ Đức vẻ mặt hơi đổi, bọn họ cảm thụ được một luồng khí thế tựa như ánh sáng mặt trời mọc lên, trong lòng vô cùng kích động.
Tuy rằng Hạ Thuyên Danh và Hạ Thuyên Nghĩa đã hướng bọn họ mà xác nhận Hạ Nhất Minh thành công tấn giai đệ cửu tầng nội kình. Hơn nữa ba nguời bọn họ cũng đều là cao thủ đệ cửu tầng hoặc đệ thập tầng.
Thế nhưng lúc Hạ Nhất Minh thực sự đem khí thế của bản thân xuất ra, bọn họ vẫn cảm thấy có chút rung động.
Trong luồng khí thế này, làm cho bọn họ cảm nhận sâu sắc nhất, cũng không phải là cỗ khí thế hùng mạnh, mà là bởi vì khí thế hùng mạnh này còn mang đến sự tự tin mà bất luận kẻ nào cũng không thể coi thường.
Cảm thụ được khí thế cường đại tùy tâm mà chuyển hóa này, ba người bọn họ mơ hồ hiểu rõ ý tứ của Nhất Minh, tuy rằng trong lòng cũng không cho là đúng, thế nhưng cùng đồng thời lựa chọn im lặng.
Hạ Nhất Minh ánh mắt không hề lay động, thân hình vững vàng như núi, cất cao giọng nói:
- Gia gia, Bảo gia, Đại bá, thiên phú của cháu, mọi người ai có thể sánh bằng?
Ba vị lão nhân cùng đồng thời lắc đầu, cùng so sánh thiên phú với tiểu quái vật này? Thuần túy là chuyện nói đùa rồi.
Hạ Nhất Minh cười sảng khoái, nói:
- Nếu đã như vậy, cháu hướng ba người đảm bảo, ba năm,.. tối đa ba năm, cháu nhất định sẽ tiến giai thập tầng.
Ánh mắt hắn đảo qua từng người một, mang theo một cỗ khí thế có thể chi phối, sự tự tin khiến người ta không thể sinh ra nửa điểm nghi ngờ.
- Mọi người tin chứ?
Ba người Hạ Vũ Đức không thể mở miệng, bọn họ vốn định nói, tiến giai thập tầng không phải là điều dễ dàng. Bằng không Hạ Thuyên Tín cùng Hạ Lai Bảo cũng không có khả năng dừng lại tại cửa ải này hơn mười năm rồi.
Thế nhưng, không biết vì sao, bọn họ nói đúng là không có bất luận gì phản đối.
Ba vị lão nhân nhìn nhau cười khổ, bọn họ lần đầu tiên cảm ứng được thành tựu sau này của đứa cháu này, chỉ sợ sẽ vượt rất xa sự kỳ vọng của họ.
Hạ Nhất Minh khẽ động, khí thế toàn thân trong nháy mắt tiêu biến.
Nếu vẫn duy trì khí thế có tính áp chế như thế, chỉ sợ ba vị lão nhân sớm muộn đều nổi giận.
- Gia gia, bây giờ người sẽ không yêu cầu cháu nhận viên kim đan nữa chứ.
Hạ Nhất Minh ha hả cười nói, so với loại khí thế khi nãy hiện tại hắn như hai người khác hẳn.
Hạ Vũ Đức thở dài một tiếng, nói:
- Nhất Minh, cháu đã tự tin như thế, vậy viên kim đan này ta sẽ giữ lại. Bất quá, sau ba năm…
Trong mắt Hạ Nhất Minh tinh quang chợt lóe, hắn nói như đinh đóng cột:
- Gia gia, người yên tâm, trong vòng ba năm, cháu đảm bảo sẽ tiến giai đệ thập tầng.
Khi hắn nói những lời này, trong âm thanh tồn tại một lực lượng làm người khác không thể nghi ngờ, Hạ Vũ Đức dù chưa nói xong cũng không thể nói ra được.
Lão cười khổ một tiếng, nếu là bị đứa cháu khác cắt ngang như vậy, sợ là đã sớm vô cùng bực bội rồi. Thế nhưng bị Hạ Nhất Minh cắt ngang, lại là bởi vì chuyện này, như vậy lão cũng không thể tức giận.
Hạ Lai Bảo đột nhiên vỗ hai tay, nói:
- Lục thiếu gia đã có lòng tin, tự nhiên là chuyện tốt. Lão thái gia, chúng ta hãy cùng chờ xem sao.
Hạ Vũ Đức do dự chỉ trong chốc lát, gật đầu thật sâu.
Nếu Nhất Minh tự tin như thế, như vậy không nên đả kích thì tốt hơn. Tối đa ba năm nếu nó không tiến giai, vậy viên kim đan này cũng vì nó mà chuẩn bị thôi.
Rời khỏi Hạ gia đại viện, Hạ Nhất Minh trở lại căn phòng của mình.
Đối với cái hẹn ba năm với gia gia, hắn cơ bản là không để trong lòng, bởi vì lúc này hắn đã chính là cao thủ đệ thập tầng rồi, dù trong ba năm không tiến thêm nửa bước cũng đã là hoàn thành giao hẹn rồi.
Cho nên khi hắn tiến vào mật thất, lập tức đem tất cả phiền não vứt bỏ, mà tập trung đem vài loại tuyệt học ra bắt đầu nghiên cứu.
Trong những tuyệt học hắn nắm vững nhất, tự nhiên chính là Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đứng đầu.
Đây chân chính là một môn tiên thiên chiến kỹ, ngay cả đem nó so sánh với thủ ấn chiến kỹ của Lâm Lang Lâm gia cũng là tuyệt kỹ không chút nào thua kém, hơn nữa lại càng quý ở chỗ, bộ tiên tiên chiến kỹ có ba mươi sáu thức, cũng đủ để hắn chậm rãi tu luyện.
Tiếp theo, chính là hai bộ thủ ấn chiến kỹ mà hắn học trộm được.
Phục Địa Ấn cùng Vân Vũ Ấn, đều là tiên thiên chiến kỹ cực kỳ cường đại, tuy rằng nhìn qua vô cùng đơn giản, thế nhưng thủ ấn thay đổi vô cùng khéo léo, lại phối hợp với nội kình vận chuyển, trình độ khó khăn hơn xa Khai Sơn Tam Thập Lục Thức.
Phòng chừng ngoại trừ cái tên quái thai Hạ Nhất Minh này, còn không có người thứ hai trong lúc giao đấu có thể đem chiến kỹ học trộm a.
Đương nhiên, Hạ Nhất Minh cũng mới chỉ vẻn vẹn học trộm hơn một nửa, tuy rằng hắn hiểu được toàn bộ Phục Địa Ấn, nhưng sau khi sửa chữa thì không còn giống với nguyên bản. Về phần Vân Vũ Ấn, mặc dù trong ba ngày nhiều lần tham khảo từ Lâm Đào Lật, nhưng mới chỉ nắm rõ những vấn đề đại khái, nếu muốn bổ xung toàn diện, thì còn cần thời gian rất dài.
Dù sao, trình độ phức tạp của Vân Vũ Ấn cũng cao hơn Phục Địa Ấn một bậc.
So sánh tiếp nữa, Cổn Thạch Quyền cùng Miên Chưởng công pháp tỏ ra thua kém quá nhiều.
Tuy rằng hắn đã đem những chiến kỹ này tu luyện tới cảnh giới cao nhất, thế nhưng từng chiêu đánh ra so với tiên thiên chiến kỹ vẫn không thể so sánh được.
Trải qua mấy ngày cùng Lâm Đào Lật nói chuyện, đã làm Hạ Nhất Minh hiểu rõ một vấn đề.
Tiên thiên chiến kỹ thực ra là chiến kỹ mà cường giả cảnh giới tiên thiên tu luyện, nói như vậy tu luyện giả hậu thiên nếu có được tiên thiên bí tịch, cơ bản không phải là tấm vé vào cửa. Có thể nói là học được chút xíu bề ngoài. Thế nhưng muốn thực sự nắm giữ đó chính là điều hết sức khó khăn.
Trong Lâm gia, đệ tử nhiều vô số, nhưng người có tư cách tu luyện tiên thiên chiến kỹ lại không quá mười người. Mà trong mười người này cũng chỉ có hai người tu luyện thành công, trong đó có một người là Lâm Đào Lật.
Đồng thời từ miệng gia gia cũng làm Hạ Nhất Minh hiểu rõ, trong tam đại thế gia tại Thái Thương huyện, cho dù là thế hệ trước như Hạ Vũ Đức, Từ Ẩn Kiệt cho đến thế hệ trẻ như đám người Hạ Nhất Thiên cũng chưa từng tu luyện qua tiên thiên chiến kỹ.
Cũng tức là nói, trong toàn bộ Thái Thương huyện chỉ có một mình hắn là người tu luyện tiên thiên chiến kỹ thành công.
Lấy thập tầng nội kình phối hợp cùng uy lực của tiên thiên chiến kỹ, Hạ Nhất Minh quả thật đã trở thành đệ nhất cao thủ trong Thái Thương huyện.
Chính bởi vì tiên thiên chiến kỹ cường đại, nên mới khiến cho Hạ Nhất Minh đem toàn bộ tâm tư đặt trong đó, còn lại những chiến kỹ bình thường đã không còn đáng để hắn lưu tâm.
Cứ như vậy, Hạ Nhất Minh ở trong mật thất một bên chỉnh sửa hai loại tiên thiên chiến kỹ, một bên khổ tu nội kình trong thân thể, chậm rãi gia tăng số lượng nội kình.
Nửa năm tiếp theo, hắn vẫn một mực duy trì quy luật đó không thay đổi.
Ngoại trừ ăn uống và giải quyết những vấn đề sinh lý, toàn bộ thời gian của hắn đều là ở trong mật thất.
Liệt Hỏa Công, Khô Mộc Công, thậm chí còn Ba Văn Công đều là công pháp hắn cần gia tăng rèn luyện, ngược lại Hỗn Nguyên Kình trước đây luôn truy cầu lại tu luyện ít nhất.
Bởi vì so sánh ra, tu luyện Hỗn Nguyên Kình hiệu quả thấp nhất, tạo ra nội kình ít nhất, sau nhiều lần thử nghiệm đã bị Hạ Nhất Minh loại ra.
Về phần Ba Văn Công, tuy rằng tạo ra nội kình mới chỉ tương đương với Hỗn Nguyên Kình, nhưng hiệu quả của công pháp này là chăm sóc kinh mạch, khi tu luyện Liệt Hỏa Công sử dụng Ba Văn Công phục hồi chữa trị coi như là một phương pháp vẹn cả đôi đường.
Qua vô số lần thử nghiệm hắn đã nắm rõ được quy luật.
Trước tiên là tu luyện Khô Mộc Công, sau đó là Liệt Hỏa Công, cuối cùng là Ba Văn Công.
Dựa theo trình tự này, sau khi chỉ một lần tu luyên ba loại công pháp, không chỉ tốc độ tăng trưởng nội kình có thể làm hắn thỏa mãn mà kinh mạch cũng không chịu tổn thương, xem như là tổ hợp tu luyện nội kình tốt nhất.
Hiện tại, Hạ Nhất Minh ngồi xếp bằng trên nền đất của mật thất, kinh mạch trong nội kình cuồn cuộn không ngớt, giống như nước sông dạt dào vĩnh viễn không có giới hạn.
Trong tứ chi cơ hồ tràn ngập lực lượng, nội kình lớn mạnh như truyền vào khắp mỗi tấc, mỗi góc trong cơ thể, làm hắn cảm thấy khí huyết dồi dào, cảm giác kỳ lạ như muốn bạo thể ra.
Rùng mình trong lòng, hắn thu công đứng lên, cảm thụ được trên người mình có một loại biến hóa vô cùng kỳ lạ.
Một lúc lâu sau, trên mặt hắn hiện ra vẻ nửa mừng nửa lo. Hắn rốt cuộc đã xác định được, cảm giác không bình thường này cũng không phải là hắn luyện công bị tẩu hỏa nhập ma, mà là chân chính hắn đã đạt tới thập tầng đỉnh phong, ngay cả ranh giới trong truyền thuyết là tiên thiên cảnh giới, cũng bất quá chỉ là một đường chỉ mà thôi.