Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1347: Ác ma ăn thịt người

Tôn Long Võ Thần tự tay chém hạ đại đệ tử Hoa Long trung thành và tận
tâm, ba người Càng Long còn lại toàn thân phát run, vừa rồi sư tôn trảm
xuống vậy mà là đầu, không phải như cánh tay như lúc ở ngoài Vụ Cấm Hải, cánh tay có thể lần nữa sinh ra, nhưng mà đầu chém đi rồi thì như thế
lại có thể mọc ra? Như thế nào có thể khởi tử hồi sinh?

Ba người
Càng Long cũng không phải là kẻ ngu ngốc, nhìn ra được sư tôn muốn giết
Hoa Long, cũng không phải là Hoa Long không có giết chết được Tiên
Nguyệt, ba người cơ hồi đồng thời nghĩ tới lời của Lão tam Phong Long đã thành tựu Võ Thần kia, Lão lục chết như thế nào!

- Chạy mau!

Càng Long không chút do dự mà hô to lên, ba người bắt đầu dốc sức liều mà
chạy thục mạng, Lão nhị chứng kiến Càng Long đang cùng hắn chạy theo một phương hướng thì không khỏi quát lên:

- Tách ra mà trốn, ngươi theo ta làm cái gì?

Nhưng mà, Càng Long cũng không có tách ra mà vẫn cứ như cũ, chạy trốn theo Lão nhị.

Giờ phút này, Càng Long đã không có khả năng tách ra mà trốn nữa rồi, ngay
cả mảy may trì hoãn cũng không, chỉ cần trì hoãn một chút, kết cục chính là giống như Lão đại! Hơn nữa, trong đầu Càng Long còn có một kế hoạch, hắn muốn chạy theo Lão nhị bởi vì chỉ cần Lão nhị triền đấu với sư tôn
vậy thì hắn có thể thừa cơ đào thoát, nói không chừng so với tách lẻ ra
trốn còn muốn hiệu quả hơn.

- Hiện tại mới trốn, đã muộn!

Thanh âm lạnh như băng của Tôn Long Võ Thần vang lên trong tai ba người, ba
người theo đó càng liều mạng chạy trốn, thế nhưng mà, trong tai lại vang lên một câu:

- Chẳng lẽ các ngươi đã quên, nơi đây là đang ở trong Trảm Thần trận của cô?

Vừa dứt lời, ba người đang chạy như điên kia thân thể bị cưỡng chế quay
ngược trở về, ba người giống như phát điên mà gầm rú điên cuồng, dốc sức liều mạng mà gào lên, tiếng gào thét y như hung thú, một tiếng cao hơn
một tiếng, một chút dừng lại cũng không.

Trong lúc bọn hắn điên
cuồng, khoảng cách với Tôn Long Võ Thần theo đó mà càng ngày càng gần.
Giờ phút này, tay của Tôn Long Võ Thần vẫn đang cắm trong đan điền của
Hoa Long, mà trên người Tôn Long Võ Thần lại tản ra một vầng sáng nhàn
nhạt, mặc dù nhạt nhưng uy áp bên trong lại không yếu chút nào.

Ba người Càng Long dốc sức liều mạng chạy trốn đã bị ép quay trở lại chỗ
cũ, đứng trước mặt Tôn Long Võ Thần, sau đó chứng kiến thân thể đại ca
bọn hắn giống như một gốc cây già cỗi khô héo, một điểm huyết sắc cũng
không, mà ngay cả huyết nhục cũng mất đi, còn lại chỉ có một tầng da

mỏng bao lấy bộ xương!

Ba người chứng kiến thảm trạng này liền
đem tất cả mọi thứ trong dạ dày nôn ra, nôn xong Càng Long vậy mà lại
quỳ trên mặt đất, gào thét nói:

- Sư tôn, ta cái gì cũng không có nhìn thấy, người bỏ qua cho ta được không? Ngươi muốn ăn người như thế
nào ta có thể giúp người đi bắt!

- Càng Long, ngươi không phải muốn giết Hoa Long sao?

- Làm sao ngươi biết?

- Nếu cô không biết, vậy thì ngươi đã cùng những người kia chết rồi.

Sắc mặt Càng Long càng lúc càng trắng bệch, nhưng hắn lại thuỷ chung không
rõ hắn cùng với những kẻ kia mưu đồ bí mật, sư tôn lại làm sao có thể
biết được. Nhưng lúc này hắn bất chấp rồi, không ngừng dập đầu cầu xin
tha thứ, hai người khác cũng quỳ xuống theo.

Tôn Long Võ Thần đối với Càng Long nhàn nhạt nói:

- Cô giúp ngươi thực hiện tâm nguyện, ngươi có phải hay không cảm tạ cô?
Không cần đi tìm những người khác, ngươi là tốt nhất rồi, ngày đó cô
nhận ngươi về, vận mệnh của ngươi đã chú định rồi.

- Sư tôn, ta...

- Dùng một thân huyết nhục của ngươi, tất cả tu vi, đến cảm tạ cô là đủ rồi.

Càng Long tuyệt vọng, cũng Lão nhị và Lão tứ đối nhãn, không có thanh âm hô
to, ba người không hẹn mà xuất thủ, ra tay tàn nhẫn, đều là đại sát
chiêu, mà mục tiêu của ba người lại là đan điền, đầu cùng trái tim.

Ba người Càng Long là bị bức tới không còn cách nào rồi, bọn hắn không
động thủ vậy thì chỉ có nước ngồi chờ chết, đúng lúc này bọn hắn đã minh bạch, Tôn Long Võ Thần thu Thần khí của bọn hắn không phải chỉ là vì
đối phó Sở Nam mà còn thuận tiện đối phó với bọn hắn!

- Các ngươi dám thí sư, lần này, cô không có áy náy rồi!

Tôn Long Võ Thần đối với công kích của ba người lại không chút để ý nào.

- Các ngươi đều là cô dạy dỗ, như thế nào có thể đả thương cô mảy may?

Lời vừa dứt, Kim pháp tắc vừa rồi tàn sát bừa bãi trên người Sở Nam lại

hướng ba người phóng tới, tiếng bạo liệt "rầm rầm rầm" vang lên, tay của ba người đều bị huỷ hết, thân hình cũng chợt lui ra sau, sau đó tại một vị trí cách đó một trăm mét mà không thể động đậy được.

Tôn Long Võ Thần vung tay trái lên, năng lượng trong cơ thể bọn hắn một điểm cũng không thể điều động được.

- Vì cái gì? Tại sao phải giết chúng ta?

Càng Long lộ vẻ sầu thảm, chấp nhất mà nói ra.

Tôn Long Võ Thần không có trả lời, nhưng lại nói ra:

- Kỳ thật, các ngươi bất tất tranh khí (hơn thua bằng lời nói), ngoại trừ Lão lục cùng Lão tam ra cô đều cho các ngươi điều kiện tu luyện tốt
nhất, đặc biệt là Hoa Long theo cô sớm nhất nhưng đến bây giờ vẫn chưa
đột phá được Võ Thần chi cảnh, nếu các ngươi đều đột phá Võ Thần cô liền đem tu vi cùng huyết nhục của các ngươi cắn nuốt, như vậy cô liền có
thể tạo ra Kim thuộc tính thuộc về riêng mình, hơn nữa tu vi còn có thể
vọt tới Thiên Võ Thần, thậm chí là đỉnh phong! Các ngươi biết rõ Thiên
Võ Thần là cái gì không? Võ Thần chi cảnh chia làm Nhân - Địa - Thiên,
Thiên Võ Thần chính là cảnh giới cao nhất. Đáng tiếc a, Lão tam chạy,
Lão thất chết, chỉ còn lại mấy người các ngươi, khiến cho kế hoạch của
lão phu bị tổn hại rất lớn, Thiên Võ Thần cảnh giới có thể không đạt
đến, đáng tiếc, đáng tiếc a... Bất quá, Lão tam sớm muộn cũng sẽ trốn
không thoát, đợi ta giết chết Sở Nam xong, lại để cho Lão tam trở lại
vận mệnh chi lộ của hắn a, về phần Lão thất, tìm một cái thay thế là
được rồi!

Nghe Tôn Long Võ Thần nói một phen ba người Càng Long
tựa như nghe được một câu chuyện khủng bố, chỉ là câu chuyện này lại
phát sinh trên người bọn hắn, nguyên lai ngày đó bọn hắn trở thành đồ đệ của Tôn Long Võ Thần thì vận mệnh cũng đã được chú định, đã chú định
bản thân sẽ bị sư tôn ăn tươi!

- Tốt rồi, các ngươi cũng cho như làm quỷ minh bạch, nên hồi báo cho cô công ơn nuôi dưỡng, truyền thụ chi ân (công ơn dạy dỗ).

Tôn Long Võ Thần nói xong chữ cuối cùng thì xương cốt của Hoa Long liền ầm
ầm nổ tung, Tôn Long Võ Thần hai tay cắm vào trong thân thể Lão nhị cùng Lão tứ, bắt lấy đan điền của bọn hắn, Lão nhị cùng Lão tứ theo đó mà
cấp tốc héo rũ.

Toàn thân Càng Long kịch liệt run rẩy, lại càng
không ngừng hô lên hai chữ "cứu mạng", đúng lúc này, hắn lại kỳ vọng Sở
Nam, kẻ hắn hận không thể nghiền thành tro bụi tới cứu hắn.

-
Trong Trảm Thần trận, không ai có thể nghe thấy lời của ngươi, cũng sẽ
không có ai có thể cứu được ngươi, chờ một chút đi, sẽ rất nhanh tới
phiên ngươi, kỳ thật cô đối với ngươi vẫn là tốt nhất, cho ngươi thời
gian sống lâu như vậy.

Tôn Long Võ Thần lúc này đã hoá thành ác ma ăn thịt người!

Cùng lúc này, trùng kích lực đánh về phía Cửu Võ cũng càng ngày càng mãnh
liệt, tựa như sóng to gió lớn va vào vách núi, mà Cửu Võ vẫn đứng không
nhúc nhích trong đó mà nhìn chằm chằm về phía đầu Cửu Thiên Thần Long
kia. Tiên Nguyệt bên người mày liễu cũng không hề dao động nữa, nhưng
thần sắc lại một bộ thấy chết không sờn.

Giờ phút này, Sở Nam bên trong Cửu Thiên Thần Long thương thế càng thêm nặng, rất nhiều địa
phương trên người đã lộ ra bạch cốt um tùm, nhưng nụ cười của hắn lại
càng ngày càng thịnh!

Bởi vì, Cửu Thiên Thần Long thật sự biến to rồi.

Cửu Thiên Thần Long dốc sức liều mạng mà tiêu hoá lấy đám năng lượng này, nhưng như thế nào cũng vô pháp tiêu hoá hết được!