Lâm Động bỗng mở trừng mắt ra, xung quanh là một luồng quang trạch sáng chói mà mạnh mẽ. Hắn nhìn chăm chăm vào cây Thiên Ngạc Cốt Thương lơ lửng, sự hung bạo và phản kháng vốn có của cây cốt thương đã tiêu tan hết.
Hơn nữa cũng vì đã để lại dấu ấn kia nên Lâm Động cũng cảm nhận rõ được cảm giác thân thiết mà Thiên Ngạc Cốt Thương tỏa ra. Từ nay về sau Thiên Ngạc Cốt Thương này đã có thể coi là một thứ lợi khí thật sự của Lâm Động rồi.
Ánh mắt Lâm Động trở nên nóng bỏng, rồi chầm chậm đưa ta ra khẽ cầm lấy Thiên Ngạc Cốt Thương. Khi cây thương vào tay, cảm giác nặng trịch vạn cân trước đó cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cảm giác nhẹ bẫng như lông hồng.
Đương nhiên, điều này chỉ đối với Lâm Động mà thôi, nếu dùng cây thương để công kích, uy lực đương nhiên như cuồng phong vũ bão, khó lòng mà chống đỡ nỗi.
Lâm Động cầm thương múa vài đường, những âm thanh xé gió vang lên, những đạo thương ảnh hiện lên đầu mũi thương rồi bắn ra với sức mạnh bá đạo. Bàn ghế trong phòng chớp mắt nổ tung nát vụn, thậm chí mơ hồ trong không khí còn vang vọng vô số tiếng gầm rú trầm đục khiến khí huyết trong cơ thể phải sục sôi.
Thấy vậy, Lâm Động khẽ cười, tâm thần khẽ động, một luồng nguyên lực hùng hồn lan theo cánh tay chảy vào Thiên Ngạc Cốt Thương.
- U u!
Sau khi nguyên lực đi vào Thiên Ngạc Cốt Thương hơi rung động phát ra những tiếng u u, vô số đường mạch máu nhỏ li ti cũng bắt đầu uốn lượn chuyển động. Một luồng sức mạnh khó hình dung lan tỏa bao trùm lấy Lâm Động khiến hắn như thanh kiếm sắc vừa tuốt khỏi bao, vô cùng chói mắt.
Nhìn Thiên Ngạc Cốt Thương, ánh mắt Lâm Động cũng lấp lánh ánh tán thưởng, hắn cảm tưởng như lúc này động thủ với Lâm Lang Thiên thì hoàn toàn có thể ép cho Lâm Lang Thiên không thể thở nổi!
- Không tệ, năm ngày mà ngươi đã luyện hóa được Thiên Ngạc Cốt Thương rồi!
Khi Lâm Động đang vui mừng vì cây Thiên Ngạc Cốt Thương, tiểu điêu xuất hiện, thấy cảnh tượng đó không kềm được gật gù. Tuy nói dấu ấn mà Viễn Cổ Thiên Ngạc để lại trong cây cốt thương theo thời gian đã biến mất, nhưng dù cây thương này ở bên trong cơ thể con Thiên Ngạc cũng bị ảnh hưởng sự hung bạo vô cùng tận, Lâm Động chỉ trong năm ngày mà đã luyện hóa được, tốc độ này quả thật khiến tiểu điêu phải khâm phục.
- Đúng rồi, ngươi phải vào trong thạch phù xem xem, dường như Huyết Linh Khôi có gì đó quái lạ.
Sau khi tán thưởng, tiểu điêu bỗng nói.
Nghe tiểu điêu nói, ban đầu Lâm Động vẫn chưa kịp hiểu, sau vài giây đồng tử của hắn bỗng co lại, quay phắt lại nhìn tiểu điêu, vội hỏi:
- Có chuyện gì?
Lâm Động khá coi trọng Huyết Linh Khôi. Ở Vương triều Đại Viêm này, hắn có thể không sợ các cường giả Niết Bàn Cảnh như Lâm Phạm là đều nhờ vào Huyết Linh Khôi. Đồng thời đây cũng là sự đảm bảo tính mạng lớn nhất khi hắn vào Viễn Cổ Chiến Trường.
Nếu nó có vấn đề gì thì khả năng hộ thể của hắn sẽ yếu đi một phần. Tuy giờ có thêm Thiên Ngạc Cốt Thương nhưng nếu không gặp lúc nguy hiểm đến tính mạng thì hắn tuyệt đối sẽ không triệu hồi Yêu linh Thiên Ngạc. Dù gì trên người hắn cũng chỉ có một đạo tinh huyết của Long, gọi một lần là không thể gọi được lần thứ hai.
Dù hắn còn có tiểu điêu và kinh nghiệm của nó cũng vô cùng phong phú, nhưng Yêu linh thể khi gặp cường giả Niết Bàn Cảnh thì cũng chẳng thể trợp giúp được gì.
Mà lúc đó thì tầm quan trọng của Huyết Linh Khôi được thể hiện, tuy đến giờ Lâm Động vẫn không dám triệu hồi nó quá lâu, nhưng dù sao cũng không phải thứ dùng một lần, lúc quan trọng cũng có được tác dụng nghịch chuyển càn khôn.
Vì thế khi nghe thấy Huyết Linh Khôi quan trọng nhất có vấn đề tim hắn lập tức căng lên.
- Không cần lo, cũng không phải chuyện gì xấu, ngươi cứ đi xem xem đã!
Thấy sắc mặt của Lâm Động, tiểu điêu vẫy vẫy móng vuốt rồi chui vào thạch phù trong bàn tay Lâm Động. Tâm thần của Lâm Động khẽ động, một đạo tinh thần lực cũng vội vào theo.
Tinh thần Lâm Động vừa vào không gian thạch phù lập tức đến chỗ phong ấn Huyết Linh Khôi, nhìn một lượt bất giác hít vào một hơi khí lạnh.
Huyết Linh Khôi vốn được phong ấn trong một cái bong bóng thủy tinh, nhưng lúc này, cái bong bóng vẫn còn đó nhưng đang bị bao bọc bởi một màu đỏ tươi như máu. Lâm Động mơ hồ cảm nhận được sự hung sát cuồng bạo tỏa ra từ bong bóng thủy tinh đó.
- Chuyện này là thế nào?
Lâm Động nhìn những phù văn kỳ dị lúc sáng lúc tối trên bong bóng thủy tinh, không kìm được hỏi.
- Mức độ hung sát và hung bạo của Huyết Linh Khôi có phần vượt ngoài sự tưởng tượng của ta. Ta vốn nghĩ cùng lắm thì nó chỉ là Linh khôi cấp một, nhưng không ngờ sự luyện hóa của thạch phù đã kích thích khí hung sát tiềm tàng bên trong nó, vì thế mới dẫn đến tình huống này.
Tiểu điêu nói.
- Là sao?
Lâm Động chau mày nói.
- Ý ta là, dường như Huyết Linh Khôi đang mượn sức mạnh của thạch phù ép buộc sức mạnh ẩn tàng trong bản thân nó bộc phát. Tuy giờ chưa có động tĩnh gì lớn, nhưng cứ tiếp tục thế này, thực lực của nó chắc chắn sẽ tăng lên. Đến lúc đó e là nó sẽ có thể phá vỡ phong ấn. Chẳng có cách nào, thạch phù tuy mạnh nhưng ngươi lại quá yếu!
Tiểu điêu gãi đầu nói.
Sắc mặt Lâm Động hơi thay đổi, thực sự hắn không thể ngờ Huyết Linh Khôi lại có trí tuệ như vậy.
- Vậy giờ phải làm sao? Nếu không phong ấn, khi nó xông ra khỏi thạch phù thì chúng ta sẽ là người đầu tiên gặp tai ương!
Lâm Động đau đầu nghĩ.
- Không phải không có cách tiếp tục phong ấn nó, nhưng dường như Huyết Linh Khôi này có phần quái dị, ta cảm thấy phải nhanh chóng luyện hóa nó mới được, nếu không cũng là quả bom nổ chậm. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tiểu điêu nói.
- Ngươi có thể luyện hóa được không?
Lâm Động không khỏi lắc đầu.
- Chỉ cần ngươi cho ta khoảng ba vạn viên Niết Bàn Đan thì ta có thể triệt để tẩy sạch khí hung sát của nó.
Nghe thế Lâm Động không còn gì để nói, ba vạn viên Niết Bàn Đan, có bán hắn đi cũng chẳng mua nổi, với ngay cả Gia tộc Lâm Thị đó cũng chẳng phải con số nhỏ.
- Vậy có thể khống chế cục diện này trước không? Sau khi vào Viễn Cổ Chiến Trường, ta sẽ tìm cách có được ba vạn viên Niết Bàn Đan một cách nhanh nhất.
Lâm Động thở dài, nhất thời cảm thấy bi thương, không ngờ hắn cũng có lúc bối rối.
Tiểu điêu nhún vai:
- Cho Trọng Ngục Phong của ngươi vào thạch phù, muốn khống chế cục diện này phải dựa vào lực trấn áp của Trọng Ngục Phong.
Lâm Động gật đầu, tâm thần khẽ động, Trọng Ngục Phong liền hóa thành một đạo hắc quang chui vào thạch phù, rồi biến thành một ngọn núi nhỏ lơ lửng trước mặt. Ánh hắc quang trên ngọn núi lan tỏa ra cảm giác nặng nề như đại địa.
Tiểu điêu vung móng vuốt, vô số đạo ánh sáng tím đen bao trùm lấy Trọng Ngục Phong rồi điểm vào không khí một cái, Trọng Ngục Phong bay xuyên vào trong bong bóng thủy tinh khổng lồ, uỳnh uỳnh phình to ra, từng đợt hắc quang nhìn tựa như một dung dịch nhớp nháp bao phủ lấy thân ảnh màu đỏ rực.
- Grào!
Sau khi Trọng Ngục Phong đi vào, trong bong bóng thủy tinh lập tức phát ra những tiếng gầm rống trầm đục như của dã thú, rồi huyết khí nồng nặc bắt đầu tan đi. Cảnh tượng bên trong đó được Lâm Động nhìn thấy một cách rõ ràng.
Bên trong bong bóng thủy tinh lúc này, Trọng Ngục Phong đang đứng hiên ngang lan tỏa vô số hắc quang, phía dưới nó là Huyết Linh Khôi đang bị phong ấn lúc ẩn lúc hiện trong hắc quang. Có điều dưới áp lực của thạch phù và Trọng Ngục Phong, khí hung sát của Huyết Linh Khôi đã bị làm yếu đi nhiều.
Lâm Động thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm rồi cười khổ:
- Xem ra sau khi vào Viễn Cổ Chiến Trường ta phải lập tức tìm cách có được Niết Bàn Đan thôi!
- Đó cũng không phải chuyện gì xấu.
Tiểu điêu cười nói:
- Ít nhất thì chuyện này cũng cho chúng ta biết Huyết Linh Khôi còn mạnh hơn ta tưởng. Đến khi chúng ta có thể luyện hóa khống chế được nó thì trong tay sẽ có nhiều con bài tẩy hơn.
Lâm Động thở dài, gật gật đầu, giờ cũng chỉ có thể tự an ủi mình như thế. Với thực lực Tạo Hóa Cảnh, vọng tưởng khống chế được Huyết Linh Khôi mạnh hơn cả cường giả Niết Bàn Cảnh, đúng là hơi quá sức. Nếu không phải có thạch phù tương trợ thì e là hắn đã bị Huyết Linh Khôi xông ra, xé thân thể hắn tan thành trăm mảnh rồi.
Thấy tình hình đã tạm ổn, Lâm Động vẫy tiểu điêu rồi ra khỏi không gian thạch phù, sau đó tay nắm chắc Thiên Ngạc Cốt Thương.
Năm ngày tiếp theo hắn chỉ có thể yên lặng chờ đợi mà thôi.
Lâm Động đã sẵn sàng cho Bách Triều Đại Chiến, hắn rất mong chờ xem hắn có thể phát triển tới mức nào ở vùng đất tàn khốc kia.
Rốt cuộc là hóa rồng bay lượn hay thành một oan hồn chôn thân nơi quê người, điều này phải xem tạo hóa và năng lực của hắn!