Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1216: Quái vật lông đỏ tiến hóa

Ánh mắt của Lâm Minh thủy chung khóa chặt trên người quái vật lông đỏ. Quái vật này thân cao đại khái một trượng, lông toàn thân sắc bén như kim, ở ngực cổ và lưng bao phủ những miếng vảy giáp màu đen, nhìn qua vừa dày vừa cứng rắn. Thân thể hắn hùng tráng, móng vuốt sắc bén có lực, ở sau lưng hắn có mọc một cái đuôi vừa nhỏ vừa dài. Trên đuôi bao phủ từng đoạn khớp xương, giống như một cái roi sắt. Chót đuôi có một cái gai xương sắc bén, hàn quang um tùm. Ba võ giả vừa rồi chính là bị gai xương này đâm thủng tim.

Chính vào lúc này, Lâm Minh nhìn thấy quái vật lông đỏ kia vươn móng vuốt, từ trong thi thể Đổng Bích Thư vỡ thành mảnh nhỏ kia móc ra một khối kết tinh màu tím. Trong khối kết tinh này phong ấn một con rắn nhỏ màu đỏ, con rắn chuyển động lên xuống, giống như vậy sống.

Nhìn thấy tinh thể màu tím này, ánh mắt Lâm Minh đột nhiên sáng ngời. Đây là...

Lâm Minh trừng lớn hai mắt, hắn tuy rằng lần đầu tiên nhìn thấy tinh thể màu tím này, nhưng trong lòng lại có một loại cảm giác hết sức đặc biệt với nó. Dường như... tinh thể đó chính là một bộ phận linh hồn của hắn.

Lâm Minh phóng ra cảm giác, tập trung vào viên tinh thể kia, trong thế giới cảm giác, năng lượng mộng cảnh chung quanh đều hóa thành quầng sáng đủ mọi màu sắc. Pháp tắc mộng cảnh thì biến thành đường nét bảy màu, mà viên tinh thể màu tím kia thì lại là bọ dạng đứa trẻ màu tím. Nó có ngũ quan rõ ràng, làn da bóng loáng mềm mại, linh động đáng yêu.

- Tinh thể màu tím này quả thật như là có sinh mệnh...

Trong lòng Lâm Minh hiện lên ý niệm này. Dưới tình huống lý giải cực sâu đối với pháp tắc mộng cảnh, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra tinh thể màu tím này không tầm thường.

Hắn có một loại dự cảm, nếu đạt được tinh thể màu tím này đối với tu luyện pháp tắc Thần Mộng của hắn có ưu đãi không thể đo lường.

Mà ngay khi Lâm Minh nghĩ vậy, quái vật lông đỏ kia lại một ngụm nuốt tinh thể màu tím, tốc độ nhanh đến khiến người không kịp phản ứng.

Tinh thể màu tím kia sau khi tiến vào thân thể quái vật lông đỏ liền hoàn toàn hòa tan, cùng linh hồn của nó dung hợp làm một. Quái vật lông đỏ phát ra một tiếng gầm cực kỳ sảng khoái, thân thể của nó bắt đầu phát ra tiếng nổ vang “bùm bùm”, cốt giáp của nó bắt đầu nhiều lên, đuôi dài hơn. Cơ bắp sau lưng không ngừng mấp máy. Kế đó một đôi bọc thịt phồng lên, dường như có cái gì muốn từ trong bọc thịt vọt ra.

Quái vật lông đỏ kia dường như chịu đựng đau đớn thật lớn, nó tụ tập sức mạnh toàn thân đột nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ như sấm rền. Tiếp đó bọc thịt sau lưng hắn vỡ nát, phun ra chất nhầy màu xanh, mà trong những chất nhầy này một đôi gai xương bao phủ màng thịt đột nhiên vọt ra. Kế đó màng thịt mở ra, rồi lại hình thành một đôi cánh màu máu, giống như là cánh dơi hút máu.

Quái vật lông đỏ này rồi lại có cánh. Rất hiển nhiên, bởi vì ăn tinh thể màu tím kia, quái vật lông đỏ tiến hóa!

Nhìn thấy một màn này, Lâm Minh nắm chặt Phượng Huyết Thương, chân nguyên trong cơ thể lưu chuyển. Tinh thể màu tím kia đối với tu luyện pháp tắc Thần Mộng của hắn tuyệt đối có ưu đãi thật lớn, mà quái vật lông đỏ này lại ăn tinh thể màu tím.

Quái vật lông đỏ dường như có một ít bất đồng so với ác mộng thú bình thường, nhưng nói cho cùng đều là quái vật trong không gian Thần Mộng. Nếu giết chết nó, cũng có thể đạt được năng lượng mộng cảnh, mà trong những năng lượng mộng cảnh đó sẽ ẩn chứa năng lượng của tinh thể màu tím.

Lâm Minh híp mắt lại, dùng cảm giác và pháp tắc Thần Mộng mình hiểu phân tích năng lượng mộng cảnh và pháp tắc mộng cảnh ẩn chứa trong cơ thể quái vật lông đỏ. Hắn mơ hồ cảm giác được, quái vật lông đỏ này chỉ sợ đã nuốt không chỉ một viên tinh thể màu tím. Vào lúc những người dự thi khác vì giá trị công huân chém giết sống mái, quái vật lông đỏ này lại đang im hơi lặng tiếng sưu tập tinh thể màu tím, cắn nuốt từng cái.

Nghĩ đến đây, Lâm Minh cảm thấy có chút khó tin. Quái vật lông đỏ này rốt cuộc là cái gì, là Thần Mộng Thiên Tôn chế tạo ra sao? Làm sao cảm giác quái vật lông đỏ này dường như có tư tưởng của riêng mình vậy.

Hắn gần như định động thủ ngay. Mà chính vào lúc này chỉ nghe một tiếng nổ lớn, ánh vàng chói mắt bắn thẳng lênt rời, một thanh niên áo bào trắng như sao băng bay tới.

Thanh niên này không phải người khác chính là đệ tử thứ nhất của Chân Võ Đại Thánh địa – Võ Quy Vân.

Vù vù!

Theo sát Võ Quy Vân lại là hai đệ tử hạch tâm của Chân Võ Đại Thánh địa bay vào không trung. Bọn họ đều là nhân vật xếp hạng top 10 Chân Võ Đại Thánh địa, thực lực không hề thua kém Ngự Long.

Nhìn thấy quái vật lông đỏ này, trong mắt Võ Quy Vân hiện lên một tia sát khí:
- Rốt cuộc tìm được ngươi! Quái vật ngươi đã giết đệ tử hạch tâm Ngô Chiếm Phong của Chân Võ Đại Thánh địa ta, vừa rồi lại đánh chết sư đệ ta Đổng Bích Thư. Ngươi hoành hành lâu như vậy, hôm nay ta phải bắt ngươi trả giá, đánh chết ngươi cũng xem như trừ hại cho Chân Võ đại thế giới!

Võ Quy Vân từ trong Tu Di Giới rút ra Cự Huyết Kiếm, hắn đương nhiên biết sự đáng sợ của quái vật lông đỏ này. Đối mặt với tên này, Võ Quy Vân không dám có bất kỳ sơ suất, ngay từ đầu liền lấy ra Cự Huyết Kiếm.


Mà đúng lúc này, quái vật lông đỏ đột nhiên gầm lên một tiếng, cánh sau lưng nó giang ra, đột nhiên xông giết về phía Võ Quy Vân!

Nguyên bản quái vật lông đỏ này đã có được sức mạnh khủng bố và lực phòng ngự kinh người, mà hiện tại sau khi nó cắn nuốt tinh thể màu tím kia, lại đạt được tốc độ cực hạn!

Quá nhanh, nhanh đến mức căn bản khiến người không kịp phản ứng!

Đồng tử Võ Quy Vân co rụt lại, trong nháy mắt vận chuyển Thần Võ vô thượng Thác Thiên Ma Công!

Sức mạnh tăng vọt mấy lần, Võ Quy Vân hét lớn một tiếng, tay cầm Cự Huyết Kiếm nặng nề, một kiếm bổ chém hướng quái vật lông đỏ!

Keng!

Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, Cự Huyết Kiếm của Võ Quy Vân rồi lại bị quái vật lông đỏ này một trảo đón đỡ. Mũi kiếm lạnh lẽ kẹt ở trên móng vuốt sắc bén của quái vật lông đỏ, dường như thép đúc, không thể nhúc nhích chút nào.

Võ Quy Vân sắc mặt đại biến, tại sao mạnh như vậy!? Va chạm vừa rồi, hắn chỉ cảm thấy cánh tay đau đớn, hổ khẩu tê dại!

Sức mạnh của quái vật này quả thật còn mạnh hơn so với Lâm Minh từng giao thủ với hắn!

Về phần tốc độ thì không kém Long Nha.

Quái vật lông đỏ này đến tột cùng là tình huống gì, là ác mộng thú sao? Thần Mộng Thiên Tôn vì sao muốn chế tạo ra ác mộng thú mạnh mẽ như vậy? Ngay cả chính mình đều đánh không lại, lại có bao nhiêu người có thể đánh chết nó?

Ác mộng thú vốn chính là để cho người dự thi đánh chết, tích lũy giá trị công huân. Nếu chế tạo ra một con ác mộng thú ai đều không giết chết được, ngược lại ai gặp người đó chết, vậy không phải hoàn toàn mất ý nghĩa khảo hạch sao?

Trong lòng Võ Quy Vân hiện lên ý niệm này, nhưng mà lúc này hắn chỉ cảm giác cánh tay bị dần dần tăng lực, hắn không ngừng lùi lại, gần như không nắm được Cự Huyết Kiếm nữa.

Mà chính vào lúc này, phía sau Võ Quy Vân, hai đệ tử hạch tâm của Chân Võ Đại Thánh địa một trái một phải giáp công quái vật lông đỏ!

Hai người bọn họ, một người tay cầm trường kiếm 1. 5m, một người khác thì cầm đại đao sống dày. Mắt thấy Võ Quy Vân rơi xuống hạ phong, bọn họ đương nhiên phải ra tay.

- Cẩn thận!

Võ Quy Vân hô lên, nhưng mà đã muộn. Quái vật lông đỏ gầm một tiếng, đuôi của nó giống như roi vung ra!

Vút!

Tiếng bén nhọn dường như xé rách không gian.

- Đồng loạt ra tay!

- Chém đuôi nó!


Hai người kia cũng không phải mãng phu, bọn họ đều cảm nhận được sự khủng bố của quái vật lông đỏ này, một đao một kiếm hợp lực chém về phía đuôi thép của nó.

Keng!

Binh khí và đuôi thép chạm nhau, hai người chỉ cảm thấy hổ khẩu tê rần, binh khí như muốn rời tay. Trong đó thanh kiếm hơi giòn yếu hơn rồi lại phát ra tiếng rên rỉ không chịu nổi gánh nặng, dường như sức mạnh lớn hơn chút nữa là sẽ bị vụt gãy.

Mà cái đuôi thép kia vụt trên đao kiếm chẳng những không tổn thương mảy may, ngược lại chót đuôi bởi vì tốc độ cực nhanh mà vòng qua đao kiếm, bắn mạnh về phía tim một gã đệ tử.

Tên kia đồng tử co rụt, thân thể lui nhanh, muốn tránh thoát một đòn này.

Nhưng mà tốc độ cái đuôi thật sự quá nhanh!

Hắn chỉ miễn cưỡng tránh khỏi yếu hại nơi tim, gai xương kia giống như tên nhọn bắn thủng giấy mỏng đâm xuyên chân nguyên hộ thể của hắn rồi sau đó không chút khách khí đâm vào thân thể hắn, xuyên thủng vai phải!

Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, căn bản không kịp phản ứng. Mà chính vào lúc này chỉ nghe một tiếng “Vù” khẽ, cái đuôi kia đột nhiên vung lên, toàn bộ vai phải, xương quai xanh cùng với máu thịt của hắn đều bị cái đuôi hất bay!

Nửa người máu thịt bầy nhầy, hắn kêu thảm một tiếng, sắc mặt tái nhợt!

- Tứ sư đệ!

Võ Quy Vân trong lòng nổi giận, hét lớn một tiếng, khớp xương toàn thân nổ vang, thân thể cất cao, bao trùm vảy giáp, cơ bắp toàn thân gồ lên. Hắn dùng ra Thác Thiên Ma Công trạng thái cực hạn.

Coong!

Võ Quy Vân dùng sức nắm Cự Huyết Kiếm, miễn cưỡng rút ra từ trong tay quái vật lông đỏ, một kiếm bổ xuống!

Kiếm toái hoàn vũ!

Võ Quy Vân dùng ra một đòn mạnh nhất của mình!

Nhưng mà quái vật lông đỏ này căn bản phớt lờ, hai vuốt của nó đột nhiên đẩy ra phía trước. Một vuốt chộp vào trọng kiếm của Võ Quy Vân, một vuốt khác chộp vào cổ họng hắn!

Mắt thấy công kích dã man bá đạo của quái vật lông đỏ này, Võ Quy Vân mặt dữ tợn thúc giục toàn bộ sức lực, như trước đem một kiếm này chém xuống.

Keng!

Cự kiếm chém lên móng vuốt, tiếng động như đá chạm chuông đồng. Vảy giáp của quái vật lông đỏ rốt cuộc bị chém vỡ một miếng, mà lúc này một móng vuốt khác của nó lại chộp đến trước mắt Võ Quy Vân.

Một vuốt chộp xuống!

Võ Quy Vân đã không có khả năng lui về phía sau, khoảnh khắc đó chung quanh thân thể hắn đột nhiên toát ra vách chắn màu vàng dày dặn. Đây là pháp tắc hệ Kim Chân Võ hộ thể đại pháp mà hắn lĩnh ngộ.

Khi giao thủ với Lâm Minh hắn từng liều mạng hộ thuẫn vỡ nát miễn cưỡng dùng một chiêu này đỡ Bách Trọng Lãng lần đầu tiên của Lâm Minh, có thể thấy được sự mạnh mẽ của chiêu này.

Rắc!

Móng vuốt của quái vật lông đỏ không chút khách khí đập lên hộ thuẫn màu vàng, hộ thuẫn vô cùng chắc chắn đột nhiên chấn động, lập tức bị quái vật lông đỏ xé ra hơn một nửa!

Phốc!

Một vuốt này sau khi phá vỡ hộ thuẫn, hung hăng chộp vào trên vai phải Võ Quy Vân. Thân thể hắn đột nhiên chấn động, bay ngược ra ngoài, vai phải gần như bị đánh nát!

- Làm sao có thể mạnh như vậy!

Võ Quy Vân môi run run, cả cánh tay phải vô lực rũ xuống, căn bản không dùng được sức.

Mà võ giả ở chung quanh dãy núi Bạch Nham cũng đều nhìn thấy cảnh tượng này, cả đám hít một hơi khí lạnh. Võ Quy Vân tuy rằng bại bởi Lâm Minh, cũng nghe đồn thực lực không bằng Long Nha, nhưng thực lực của hắn là không thể nghi ngờ. Không ngờ mới mấy chiêu đã bị đánh bại? Quái vật lông đỏ kia rốt cuộc là thứ gì?