"Cái này rất công bằng, nếu như anh thua, bắt anh trở về rất có thể đời này anh đều sẽ ở trong phòng giam, thậm chí nghiêm trọng hơn là trực tiếp bắn chết anh. Anh đang dùng mạng của mình để đánh cược với em, chẳng lẽ em không nên sao?"
Nam Cung Thiến trầm mặc một hồi: "Được thôi, tôi đánh cược với anh!"
Ngô Duẫn Kỳ hài lòng cười, cúi đầu hôn lên môi cô, Nam Cung Thiến dùng sức đẩy anh ra: "Trong ba tháng này, anh có thể—— đừng chạm vào tôi không!"
Ngô Duẫn Kỳ nghiêng đầu: "Tại sao? Làm cho người đàn ông cấm dục là chuyện rất tàn nhẫn."
Nam Cung Thiến nhíu mày: "Anh có thể đi tìm người khác." Ngay sau đó cô muốn đứng dậy rời khỏi bên người anh, lại cảm thấy bả vai trầm xuống, lần nữa bị Ngô Duẫn Kỳ đè lại, lúc này cô nhìn thấy Ngô Duẫn Kỳ không mang nét mặt ôn hòa nữa thay vào đó là ánh mắt tràn đầy tức giận hận đến độ muốn xé xác cô ra.
Cảm giác sợ hãi không nói nên lời ập đến, cô biết sự sợ hãi này đến từ Ngô Duẫn Kỳ, anh luôn khiến cô cảm thấy sợ hãi.
"Em mong anh đi tìm người phụ nữ khác đến như vậy sao?" Ngô Duẫn Kỳ nhìn cô, trong ánh mắt mang theo tức giận.
Nam Cung Thiến dừng lại, đây dĩ nhiên không phải là suy nghĩ trong lòng cô, nhưng mỗi lần Ngô Duẫn Kỳ nhích lại gần mình, mỗi ngày vào buổi tối ôm cô ngủ, trong lòng cô sẽ do dự, sẽ dao động.
Lúc Ngô Duẫn Kỳ phát giận giống như ác ma, nhưng lại dịu dàng, cũng là một loại hấp dẫn không cách nào ngăn cản.
Nam Cung Thiến leeequhydonnn không thể không thừa nhận, rất nhiều lần cô đều bị sự dịu dàng của anh, chu đáo đả động, nếu như mình cứ tiếp tục như vậy, cái gì cũng không làm, mà mỗi lần chuyện như vậy cũng sẽ nhớ tới lời của cha, nhớ tới trách nhiệm của mình.
Mâu thuẫn, rối rắm luôn làm cho cô mệt mỏi cả người, cô tình nguyện làm cho Ngô Duẫn Kỳ thả mình, không để ý tới những da.nlze.qu;ydo/nnchuyện này, cái gì cũng không quản, bất chấp tất cả thoát khỏi anh, nhưng mỗi lần thấy Ngô Duẫn Kỳ, cô luôn cảm thấy rối rắm khó chịu.
Người nào càng đối với cô cường ngạnh, cô sẽ trở nên càng kiên cường, nhưng cô cho tới bây giờ luôn không có sức chống cự đối với sự dịu dàng.
"Tôi và anh không có quan hệ gì, anh không tìm người phụ nữ khác, đó là chuyện của anh, tôi chỉ phải không muốn chung sống với anh như vậy, trong ba tháng này, tôi muốn ở riêng với anh, không cho phép anh đụng vào tôi."
Nam Cung Thiến cau mày, muốn đứng dậy, Ngô Duẫn Kỳ ấn cô xuống lần nữa, không để ý đến cảm nhận của Nam Cung Thiến, đè cô dưới người.
Nam Cung Thiến cảm thấy đau nhức trên người, cắn răng tức giận trợn trừng mắt nhìn Ngô Duẫn Kỳ: "Ngô Duẫn Kỳ, rốt cuộc anh muốn làm cái gì? Anh đừng quên tôi là ai, anh làm như vậy không cảm thấy rất mâu thuẫn hay sao?"
Ngô Duẫn Kỳ nhìn nét mặt Nam Cung Thiến, sắc mặt càng ngày càng khó coi: "Anh đã nói rồi, em làm anh tổn thất vài triệu ở Thành phố K, em phải dùng thân thể của em để hoàn lại."
"Tôi cự tuyệt cách thức trả như thế nà, đây chỉ là ý tưởng của anh, tôi cũng chưa có đồng ý."
"Từ chối? Không đồng ý?" Ngô Duẫn Kỳ có chút dừng lại: "Vậy là em tính trực tiếp trả tiền rồi hả ?" Nói xong, Ngô Duẫn Kỳ giang hay tay về phía cô, đòi tiền.
Nam Cung Thiến nhất thời ngẩn ngơ, đối mặt việc Ngô Duẫn Kỳ cố tình gây sự, cô hoàn toàn tức giận, đôi tay nắm chặt: "Ngô Duẫn Kỳ, anh đừng có quá đáng như vậy, tiền kia vốn không thuộc về anh."
"Sao lại không thuộc về anh, tiền kia là do anh giày công cực khổ, không có bất kỳ quan hệ nào với tổ chức Hắc Bò Cạp."
Nét mặt Nam Cung Thiến kinh ngạc, Ngô Duẫn Kỳ khẽ mỉm cười, cúi người hôn lên môi cô, cánh môi Nam Cung Thiến bị anh chặn lần nữa, có lúc Nam Cung Thiến rất ghét Ngô Duẫn Kỳ cười như vậy.