Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 6: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Ánh mắt của An Tử Hạo dừng ở trên khuôn mặt nhỏ tái nhợt của An Nhiên, lòng như bị bàn tay xé rách, hắn run rẩy nâng tay của mình lên, khẽ lau đi nước mắt trên mặt đối phương: “Nhiên Nhiên, không khóc, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ca ca đều sẽ không bỏ lại muội……”

An Nhiên cắn chặt môi, quật cường gật đầu, chỉ là dù sao nàng cũng là một hài tử hơn mười tuổi, mắt to trong sáng vẫn mang theo sợ hãi với cái chết.

“Giết bọn họ!”

Nam nhân trung niên khẽ nâng tay, khuôn mặt lạnh lùng là một vẻ lạnh lẽo sát khí.

“Vâng!”

Xoạt một tiếng, một người trong đó nâng trường thương lên, hung hăng đâm về phía An Tử Hạo.

“Nhiên Nhiên, cẩn thận.”

Sắc mặt của An Tử Hạo đại biến, vội vàng đẩy An Nhiên ra, phụt một tiếng, trường thương đâm vào sau lưng hắn, đâm thủng ngực, máu tươi như hoa hồng nở rộ, nhiễm đỏ cả vạt áo…

“Ca ca!”

Trái tim của An Nhiên chợt co thắt lại, tuyệt vọng rống lên, nàng vội vàng che kín môi, nước mắt từ khe hở ngón tay từ từ chảy xuống, cơ thể nho nhỏ kia bởi vì quá bi thương mà run rẩy…

Cơ thể của An Tử Hạo chấn động, lúc dùng hết toàn bộ lực lượng quay đầu, đã nhìn thấy mấy nam nhân nhắc đại đao đâm về phía An Nhiên, tia đỏ tươi nở rộ ở đáy mắt hắn, khuôn mặt ngây ngô kia vào giờ phút này toàn là vẻ tái nhợt…

“Nhiên Nhiên, thật xin lỗi……”

Hắn khẽ nhắm hai mắt lại, một giọt nước mắt máu từ khóe mắt chảy xuống.

Nếu có kiếp sau, hắn tất nhiên sẽ bảo vệ nàng an toàn…

Trong khách điếm, gió mát từ ngoài cửa thổi vào, tóc đen khẽ bay ở trong gió.

Quân Thanh Vũ khoanh chân ngồi ở trên giường, nàng khẽ nâng tay lên, trong phút chốc trước mặt có thêm một đống dược liệu, bởi vì ngày đó quá vội vàng, còn không kịp quan sát những dược liệu này, cho tới bây giờ mới có thời gian…

“Tiền bối, ta cảm giác trong những dược liệu này có một cổ lực lượng tương đối kỳ quái, nhưng lại không tìm ra ở chỗ nào?”

Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, ngày đó sau khi đào ra những dược liệu này, nàng đã cảm giác được một dòng khí âm lãnh, cho nên không có bất kì do dự gì đã cầm tất cả dược liệu trở về…

“Ta cũng có cảm giác này.”

Trong linh hồn truyền đến giọng nói già nua: “Tiểu chủ nhân, có một số đồ vật có thể ngụy trang, ngươi kiểm tra một chút trong này có vật phẩm không thỏa đáng gì đó để lẫn ở trong này hay không…”

“Được.”

Quân Thanh Vũ chậm rãi gật đầu, khẽ nhắm hai mắt lại……

Trong khoảnh khắc, trong đầu hiện ra vô số đốm sáng nhỏ màu xanh lục, những đốm sáng đó chính là linh khí dược liệu có được.

Bỗng nhiên, một chút ánh sáng màu đen phía trước xuất hiện ở trước mắt nàng, Quân Thanh Vũ nhịn không được giơ tay bắt lấy, sau khi cầm ánh sáng đen kia mới mở hai mắt: “Tiền bối, ta tìm được rồi!”

Khi nói chuyện nàng rũ mắt nhìn vật trong tay.

Đó là một đóa hoa hồng màu đen, dưới hơi thở âm lãnh quanh quẩn, khiến lòng người đều bất giác run rẩy.

“Tiểu chủ nhân, dùng Hỏa Linh!”

Trái tim của Vô Đạo lão nhân run rẩy, vội vàng nói.

Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu, xoạt một tiếng, lòng bàn tay bốc cháy lên ngọn lửa hùng liệt, ở dưới Hỏa Linh thiêu đốt, một tia khí thể màu đen bay vào trong không khí.

Mà sau khi nhìn thấy vật phẩm hiện ra ở lòng bàn tay lúc này, Quân Thanh Vũ bất giác ngây ngẩn cả người……

“Đây…… Đây là……”

Công pháp?

Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, ngụy trang thành hoa hồng đen lại là một quyển công pháp……

“Công pháp ma tu?” Mày của Quân Thanh Vũ càng nhíu càng chặt: “Tiền bối, công pháp ma tu này là cái gì?”

Trong linh hồn trở về tĩnh lặng, ngay lúc Quân Thanh Vũ muốn mở miệng dò hỏi lần nữa, mới vang lên giọng nói run rẩy của Vô Đạo lão nhân.

“Công pháp ma tu, lại là công pháp ma tu biến mất mấy vạn năm trước, vì sao công pháp này lại ở chỗ này?”

Giọng nói của Vô Đạo lão nhân đều thay