Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 5: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

“Rốt cuộc ngươi là ai?”

Nam nhân áo bào tro nắm chặt nắm đấm, dưới buồn bực khiến thân thể của hắn đều run rẩy, hai mắt đầy ác độc nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt sắc kia.

Quân Thanh Vũ không trả lời hắn, chậm rãi nâng bước đi vào, một khắc kia, vạt áo của nữ tử tung bay ở trong gió lại phong hoa tuyệt đại như thế, trên khuôn mặt thanh lệ không có biểu tình.

Theo nàng bước vào, cổ khí thế kinh người kia từ quanh người trào lên, cuồng phong nhẹ hất, tóc đen tung bay ở trong gió…

“Thánh Cảnh!”

Rốt cuộc sắc mặt của nam nhân áo bào tro cũng thay đổi, nữ nhân này lại là một Thánh Cảnh!

Nhưng cho dù nàng là Thánh Cảnh thì thế nào? Mình nhiều người như vậy sao cần sợ nàng?

“Các huynh đệ, chúng ta cùng nhau lên, giết nữ nhân này báo thù cho huynh đệ đã chết!” Ánh mắt của nam nhân áo bào tro hiện ra tia ác độc, ở trên trấn nhỏ này ai mà không kiêng kị hắn?

Nhưng nữ nhân này lại phạm thượng tới cửa, như thế, cũng đừng trách hắn không khách khí……

Bỗng nhiên, Quân Thanh Vũ dừng chân lại, bên trong cuồng phong nàng nâng ánh mắt thanh lãnh lên, trong khoảnh khắc ngọn lửa bao trùm cả người, nói từng chữ rõ ràng: “Hỏa Linh!”

Phụt!

Ngọn lửa vô tận hội tụ ở trước mặt nàng, khiến nàng ở dưới ngọn lửa thoạt nhìn phong hoa tuyệt đại như vậy, sau đó, không có bất kì dấu hiệu gì, Hỏa Linh xuất hiện ở trước mặt Quân Thanh Vũ che trời lấp đất cuốn về phía nam nhân áo bào tro.

“Lão đại!”

Chúng huynh đệ đại kinh thất sắc, trợn to hai mắt nhìn nam nhân bị ngọn lửa bao trùm…

Trong Thánh Cảnh có phân chia mạnh yếu, hiện giờ nam nhân áo xám đã đột phá Thánh Cảnh mười mấy năm, tự nhiên mạnh hơn bọn họ.

Chính là, lấy thực lực của hắn đều bị diệt, huống chi là bọn họ?

Mọi người nhìn nhau, đáy lòng đồng thời hiện ra một ý tưởng.

Chạy!

Giờ khắc này, trừ chạy trốn ra thì không còn phương pháp khác…

Nghĩ đến đây mọi người xoay người chạy về phía sau, chỉ cần bọn họ rời khỏi nơi này, rồi sẽ có một ngày sẽ có cơ hội báo thù.

Nhưng mà, saoQuân Thanh Vũ cho bọn họ cơ hội?

Nàng từ từ nâng tay lên, một đại kiếm cao cả người nàng bị nàng nắm trong tay, giọng nói thanh lãnh lại khiến lòng người đều run rẩy.

“Hồng Liên Bạo Phong Kiếm!”

Ầm!

Ngọn lửa cường đại ở dưới gió bão quấn quanh bắn về phía ba người đào vong kia, bọn họ còn không kịp rời khỏi ánh mắt của Quân Thanh Vũ, đã từ hư không hung hăng rơi xuống dưới.

Biến cố nơi này, hấp dẫn không ít người, hiện giờ nhìn thấy tứ thánh cảnh cường đại của Long Hổ Bang bị một nữ tử trẻ tuổi diệt, đầu tiên là ngây người vài giây, chợt phát ra tiếng động nhiệt liệt oanh động.

Trời biết, những năm gần đây bọn họ đã chịu Long Hổ Bang áp bách bao nhiêu, đặc biệt là những tiểu bang phái bé nhỏ không đáng kể đó, quả thật là không lúc nào là không bị ức hiếp.

Hiện giờ những ác ôn đó đã bị giết, cuối cùng cũng tới ngày bọn họ xoay người rồi!

Trong nơi trục xuất, ở hồi lâu trước kia xác thật đều là ác nhân bị Thần Cảnh vứt bỏ, nhưng mà, mặc dù là ác nhân cũng đều cần thú thê sinh con, dần dà, nơi trục xuất lại tự thành một tiểu thế giới……

Ác nhân có, nhưng không phải tất cả đều là như thế!

“Hỏa Linh, trở về.” Quân Thanh Vũ thu Long Viêm Kiếm lại, thanh lãnh nói.

Xoạt một tiếng, Hỏa Linh xẹt qua không trung, hoàn toàn đi vào trong thân thể của Quân Thanh Vũ, rồi sau đó, nàng cũng không quay đầu lại rời khỏi đại môn Long Hổ Bang……

Từ đầu đến cuối ánh mắt những người đó đều không rời khỏi Quân Thanh Vũ, trong mắt mang theo tia sùng kính…

Thật lâu sau, mới phục hồi tinh thần lại, kêu gào nhảy vào Long Hổ Bang, mất đi tứ đại