Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Kim La chớp đôi mắt: “Không biết ngươi nghe nói qua Thần Môn Quân gia chưa?”
“Thần môn Quân gia?”
“Không sai!” Kim La gật đầu, nói: “Thần Môn này coi như là một thế lực lớn trong Thần Cảnh, và mấy phương thế lực tạo thành, chia làm Quân gia, Đào gia, Kỳ gia, Thẩm gia, vốn ở vài thập niên trước, Quân gia là thế lực đứng đầu tứ đại Thần Môn, nhưng trong mấy năm nay đã xuống dốc, dần dần bị Đào gia thay thế, sư phụ ta và gia chủ Quân gia Quân Lâm Thiên coi như là người quen, cho nên ta cũng biết Quân gia gia.”
“Vừa rồi ngươi nói cái gì?”
Hô hấp của Quân Thanh Vũ căng thẳng, ánh mắt bình tĩnh hỏi: “Ai Quân gia?”
“Quân Lâm Thiên.” Kim La có chút tiếc hận thở dài: “Vốn Quân gia gia đã từng có một nữ nhi, không biết vì sao mất tích, đến bây giờ còn không có tung tích, thật hy vọng ông ấy có thể tìm được nữ nhi của mình nhanh chút.”
Quân Thanh Vũ dần nhắm hai mắt lại, một khắc kia trong lòng như kích động ra sông cuộn biển gầm.
Thì ra, người nàng vẫn luôn muốn tìm kiếm, đã xuất hiện ở trước mặt nàng, mà nàng lại cho rằng kia cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.
Nói vậy lão nhân kia muốn đi đại lục, cũng là vì tìm mẫu thân……
Không biết sao, trái tim Quân Thanh Vũ run rẩy, cảm xúc kích động tràn ngập ở trong lòng nàng.
“Làm sao vậy?” Kim La nghi hoặc nhìn Quân Thanh Vũ: “Ngươi là người Quân gia?”
“Không phải.”
Quân Thanh Vũ lắc đầu.
Ở trước khi không biết tình huống rõ ràng, nàng sẽ không để người khác biết quan hệ của mẫu thân nàng và Quân gia……
“Chẳng qua, ta rất có hứng thú với Thần Môn Quân gia này, không biết nếu muốn đi Quân gia, nên đi như thế nào?” Quân Thanh Vũ nâng đôi mắt lên, trong ánh mắt thanh lãnh hiện ra tia khác thường.
Kim La trầm ngâm nửa ngày: “Như vậy đi, ta lập tức cho ngươi một bản đồ, ngươi dựa theo bản đồ kia đi thì có thể tới Thần Môn, coi như là tiền thưởng cho thần côn này.”
Khi nói chuyện Kim La nhịn không được hung hăng lườm Thiên Cơ Tử: “Về sau người lại hãm hại lừa gạt, con sẽ viết lên trên mặt người năm chữ kẻ lừa đảo thần côn, hơn nữa nói cho người trong thiên hạ đều không thể tin tưởng lời nói của thần côn này!”
Thiên Cơ Tử sợ hãi nhìn Kim La, nhìn thấy biểu tình hung ác kia của đối phương, ông sợ tới mức nuốt tất cả lời nói xuống.
Chỉ là, Thiên Cơ Tử càng nghĩ càng ủy khuất, có sư phụ nào nghẹn khuất đến trình độ như ông sao?
……
Thần Sơn là núi non lớn nhất hơn nữa hiểm ác nhất Thần Cảnh, nhưng mà nếu muốn tới Thần Môn, lại cần phải thông qua Thần Sơn.
Lúc này trong Thần Sơn, Quân Thanh Vũ lau mồ hôi trên trán, khẽ nhíu mày liễu: “Cũng không biết khi nào mới có thể từ Thần Sơn đi ra, Tiểu Hoàng Nhi, nếu con muốn nghỉ ngơi thì về Chu Tước Bảo Đỉnh trước.”
Tiểu Hoàng Nhi chớp đôi mắt, lắc đầu, dưới ánh mắt là một tia ngây thơ.
“Hoàng Nhi không mệt.”
Quân Thanh Vũ nhìn khuôn mặt phấn nộn thủy linh này, khẽ mỉm cười, nhưng thật ra không nói thêm cái gì.
“Tiểu chủ nhân!”
Bỗng nhiên, trong linh hồn truyền ra giọng nói của Vô Đạo lão nhân: “Ta cảm giác trong Thần Sơn này như tồn tại lực lượng gì đó.”
Quân Thanh Vũ nhíu mày: “Cái gì?”
“Không rõ lắm, hình như là…… Lực lượng kế thừa của Phượng Hoàng!”
Lực lượng Phượng Hoàng kế thừa?
Quân Thanh Vũ ngây ngẩn, trong ánh mắt xẹt qua một tia sáng kỳ lạ.
“Có thể cảm thụ ra ở địa phương nào cụ thể hay không?”
Vô Đạo lão nhân trầm ngâm nửa ngày, nói: “Hình như ở ngay phía trước……”
“Được, chúng ta đi xem!”
Xoẹt một tiếng, bạch y xẹt qua không trung, Quân Thanh Vũ nhanh chóng bay về phía nơi xa……
Vốn Quân Thanh Vũ không thể cảm nhận được cổ lực lượng kia, nhưng ở khi cách càng gần, cổ lực lượng ngập trời kia không tự chủ được từ Thần Sơn khuếch tán ra, mang theo hơi thở kinh người.
“Mẫu thân!” Trong lòng Tiểu Hoàng Nhi căng thẳng, vội vàng bắt được tay Quân Thanh Vũ, trong ánh mắt ngây thơ lại toả ra ánh sáng sáng ngời: “Hoàng Nhi cũng cảm giác được, là lực lượng Phượng Hoàng nhất tộc lưu lại, nếu có thể kế thừa cổ lực lượng này, khẳng định thực lực của Hoàng Nhi sẽ đại trướng.”
Ánh mắt Quân Thanh Vũ khẽ động, lúc nàng đang định muốn nói cái gì đó, một huyết trì phía trước đập vào trong mắt.
“Hả?” Nàng dừng chân lại, khẽ nhíu mày: “Lực lượng kia ở trong huyết trì.”
Nếu không có khế ước với Hoàng Nhi, nàng cũng không thể cảm giác được cổ lực lượng kế thừa này……
Tiểu Hoàng Nhi thả lỏng ra tay Quân Thanh Vũ, nhào về phia huyết trì kia, bất ngờ nhảy xuống một tiếng, nàng ở trong huyết trì nhô đầu ra, hung hăng lắc đầu bắn chất lỏng màu đỏ ra, rồi sau đó đầu lại nhúng xuống huyết trì.
“Hoàng Nhi!”
Quân Thanh Vũ căng thẳng trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm huyết trì trước mắt này.
Nhưng nàng cảm giác được trong huyết trì như có một cổ lực lượng đang cách trở nàng, lúc này không thể tiến vào bên trong huyết trì……
Ba ngày thoảng qua.
Trong vòng ba ngày này, Quân Thanh Vũ không rời đi một bước, bắt đầu khoanh chân tu luyện ở xung quanh huyết trì, không biết có phải tác dụng của huyết trì hay không, nàng đã có thể tiếp xúc đến linh khí thiên địa, đáng tiếc cách Tụ Linh còn có một khoảng cách……
“Hô.”
Nàng thở ra một hơi, dần mở hai mắt ra: “Cũng không biết Hoàng Nhi như thế nào.”
Ầm!
Ngay ở lúc nàng vừa dứt lời, một đạo lực lượng cường đại từ trong huyết trì truyền ra, rất nhanh, một Phượng Hoàng khổng lồ hiện ra thân thể của mình.
“Hoàng Nhi?” Quân Thanh Vũ vội vàng đứng lên, sau khi nhìn thấy đến tình trạng hiện giờ của Tiểu Hoàng Nhi, khẽ nheo hai mắt lại: “Nàng đang đột phá!”
Không sai!
Phượng Hoàng đúng là đột phá.
Thân là nữ vương huyết mạch Phượng Hoàng nhất tộc, trừ phi Tiểu Hoàng Nhi là lợi dụng thú hạch tăng thực lực lên, nếu không, đột phá rất chậm chạp.
“Tiểu chủ nhân!”
Giọng nói của Vô Đạo lão nhân thay đổi: “Không tốt, hơi thở Hoàng Nhi đột phá hấp dẫn tới không ít cường giả! Bên trong còn có mấy Chân Linh!”
Nghe được lời này, vẻ mặt của Quân Thanh Vũ chợt ngưng trọng.
Qua Tụ Linh đó là Chân Linh, cho nên, với thực lực sơ cấp của nàng, còn không thể chiến đấu với cường giả Chân Linh!
“Mặc kệ như thế nào, ta cần phải tranh thủ thời gian để Hoàng Nhi đột phá!”
Nàng thở dài, từ từ nâng tay lên, một thanh đại kiếm dần lơ lửng ở trước mặt.
“Hoa Lạc Y, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Lúc này, chúng ta lại cần đối mặt với cường địch.”
Trong Long Viêm Kiếm hiện ra một bóng dáng trong suốt, mới vang lên giọng nói yêu nghiệt của nam nhân: “Tiểu Vũ, ta đã chuẩn bị tốt, có thể bắt đầu rồi.”
“Được!”
Quân Thanh Vũ khẽ nâng đôi mắt lên, ánh mắt thanh lãnh nhìn rừng rậm phía trước.
Xoạt!
Xoẹt xoẹt!
Mấy bóng dáng từ không trung hiện ra, dừng ở trước mặt Quân Thanh Vũ, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm Phượng Hoàng đột phá ở trong huyết trì, trong ánh mắt hiện ra một tia tham lam.
“Là Phượng Hoàng đang đột phá, thú hạch của Phượng Hoàng đều đáng giá hơn bất kì ma thú gì, nếu có thể đạt được thú hạch của nó, vậy có
//
window.__mirage2 = {petok:"c88ca1fca78f624904b8681abb3a609000fc1832-1589162760-86400"};
//]]>