[Vô Hạn Xuyên Không] Vô Tình Và Ngô Trác Hy

Chương 14

“Ân Na, ngươi có biết dạo này RAY và RON rất thân nhau không?” LINDA quả nhiên không chịu từ bỏ, cô ta quyết định phải tạo sóng tạo gió.

“Bọn họ không phải rất thân sao?” Quan Ân Na liếc LINDA, không hiểu vì sao 610 không nâng đỡ mình lại nâng đỡ cô ta.

“Gần đây ngươi có đến nhà RON không?” LINDA tiếp tục hỏi.

“Không a, RON nói anh ấy gần đây có hai bộ phim phải quay, rất bận!”

“LINDA, nghe nói ngươi với RAY chia tay rồi, có đúng không a?” Quan Ân Na cũng không có hảo tâm gì, cả TVB đều biết LINDA rất thích RAY, cũng biết RAY đối với cô ta cũng chỉ qua loa cho có lệ.

“Nói bừa, ai nói chúng ta chia tay rồi chứ!” LINDA ngoài miệng nói vậy, nhưng những hạt mụn trên mặt lại giống như hoa đậu nở xán lạn.

“Gần đây ta có gặp A Phong, bất quá hình như là ở cùng với RON a!” LINDA bắt đầu tô đen RON, mục đích là muốn Quan Ân Na ghen lên.


“Ngươi cũng biết, Gay hiện nay đang rất thịnh hành, càng là tiểu sinh nổi tiếng thì càng có nhiều người thích!” Cô ta nói không sai, ở trong thế giới giải trí này, Gay thật ra đặc biệt được hoan nghênh, bên ngoài đương nhiên là phải diễn thẳng nam, nhưng ở trong những người như bọn họ lại rất được cấp trên nâng đỡ, bởi vì hầu hết cấp trên thật ra là song tính luyến. Cho nên có rất nhiều thẳng nam nhiều lúc cũng bị ép giả vờ bản thân là ngụy đoạn tụ.

“Nói bừa, RON không phải là người như vậy!” Quan Ân Na ngoài miệng nói vậy, nhưng đối với quy luật của giới giải trí tất nhiên cũng hiểu, trong lòng liền loạn cả lên, nhất là khi nhớ đến lần trước cùng với RON đi dạo siêu thị, thừa lúc nàng không chú ý, hắn đã mua vài chiếc T-BACK cỡ nhỏ. Nàng biết RON mặc chính là cỡ lớn. Trong lòng có chút khả nghi.

Vô Tình đã lâu không có làm gì rồi, hắn từ sau khi xuyên đến đây, cơ bản đều ở lại trong nhà của Ngô Trác Hy là chính. Không có án kiện để cho hắn xử lý, ngay cả binh khí hắn quan tâm nhất cũng không thể làm bừa. Ở thời đại này mà tự ý chế tạo binh khí, hắn không muốn vào tù oan uổng a.  Vô Tình chống cằm ngây người ra trong phòng. Không được, hắn sắp điên rồi, hắn nhất định phải kiếm việc để làm. Cho nên  Vô Tình ra khỏi phòng.

O-O Ngô Trác Hy cư nhiên đang tỉa cây,  Vô Tình dụi mắt, nhất định là ảo giác. Ở trong mắt hắn, Ngô Trác Hy ngoại trừ hiếu động lười biếng, hình như cũng không phải là một gia hỏa bất tài, quả thật là có hơn tên Thiết Thủ vai u thịt bắp kia. Nhưng không ngờ hắn lại có thú vui tao nhã như vậy, cư nhiên trên bàn còn bày ra vô số trà cụ, rõ ràng là một người tinh tế, am hiểu. Vô Tình buồn chán lẽ nào người này cũng xuyên không rồi?

“Ngô Trác Hy…”  Vô Tình thử gọi tên đang tỉa cây kia. Ngô Trác Hy quay đầu lại vẻ mặt rạng ngời.

“Không ngờ, một tên thô lỗ như ngươi lại cũng có thú vui này!”  Vô Tình ngồi ở trên sofa, nhìn gương mặt tươi cười rạng ngời của Ngô Trác Hy, hắn không thích Ngô Trác Hy cười cho lắm, quá mức rạng ngời khiến người luôn âm trầm như hắn cảm thấy chói mắt.

Một giây sau, Ngô Trác Hy bắt đầu mắng: “Ta thô lỗ khi nào? Tiểu quỷ chết tiệt!” Ngô Trác Hy tức giận, cầm lấy một viên đá trong bồn hoa ném về phía  Vô Tình,  Vô Tình thoáng né người, cười nhạt: “Cuối cùng cũng biết phản kháng rồi!” Vươn tay cầm lấy lá trà trên bàn, ‘xuy’ một tiếng, Ngô Trác Hy cư nhiên lại né được, đối với phản ứng này của mình hắn cũng kinh ngạc không ít. Lập tức ha ha cười, học ám khí quả nhiên là hữu dụng!

Vô Tình đen mặt, hắn cư nhiên đánh giá thấp tư chất của Ngô Trác Hy. Lại ném, lá trà ngon cứ như vậy từng chiếc từng chiếc ném về phía Ngô Trác Hy.

“Đùa đủ chưa a! Vô Tình!” Mặt Ngô Trác Hy đã dính vài lá trà, hắn cũng không tránh được bao nhiêu, trên mặt trên người đều dính lá trà, có vài phần giống dã nhân Lãnh Huyết.  Vô Tình nhìn gương mặt dính đầy lá trà của hắn không kiềm chế được mà cười rộ lên.


“Cười, tiểu quỷ chết tiệt!” Ngô Trác Hy vứt cây kéo ra, hung hăng tiến về phía  Vô Tình, không biết có phải là ở cùng với  Vô Tình trong thời gian dài, vận động cũng nhiều, Ngô Trác Hy rõ ràng cảm thấy phản ứng cùng sức lực của bản thân tăng lên không ít, cư nhiên có thể đơn giản đã tóm được  Vô Tình, thần tình  Vô Tình kinh ngạc. Kỳ thật, tư chất kém đích thực chính là Vô Tình, hắn có bệnh lâu năm, tứ chi cũng không khỏe mạnh, hơn nữa vì hắn 22 tuổi mới luyện công, cũng chỉ có thể là nâng cao nội lực, không thể nào tiến triển được gì thêm. Hắn không biết Ngô Trác Hy trước đây đã từng học vũ đạo, bất luận là cơ thể hay độ dẻo dai đều hơn hắn rất nhiều, có kém cũng chỉ là nội công cùng khinh công.

“Cười không nổi rồi chứ, tiểu quỷ!” Ngô Trác Hy một tay ấn ngã Vô Tình xuống sofa, một chân còn không khách khí đè lên đùi  Vô Tình.  Vô Tình không thể động đậy, mặt hơi phiếm hồng, lớn như vậy còn chưa có ai có thể tùy tiện gần gũi hắn như vậy, chỉ trừ người trước mắt này. Ngô Trác Hy trưởng thành không chỉ rất anh tuấn lại mang theo cảm giác an toàn. Điều này khiến Vô Tình ít nhiều có cảm giác thất bại.

Gương mặt trắng trẻo của  Vô Tình phiếm hồng, Ngô Trác Hy cảm giác cổ họng có gì đó bóp nghẹn, hắn chưa từng có thể đơn giản như vậy bắt được Vô Tình, còn làm ra trạng thái này, tư thế của bọn họ rất là ám muội. Đôi mắt Vô Tình nhìn chằm chằm Ngô Trác Hy. Thân thể Ngô Trác Hy liền phát nóng. Tiểu tử này thật sự là quá TDM mê người. Ngũ quan với làn da so với tên chết dẫm kia còn đẹp hơn, ngay cả lông cũng không có. Khó trách bây giờ có nhiều người lén hỏi Ngô Trác Hy có phải Lâm Phong đi phẫu thuật thẩm mỹ không. Ai biết người kia lại là tên tiểu quỷ từ Đại Tống xuyên đến đây. Nên biết rằng Lâm Phong dù có chăm sóc tốt như thế nào chăng nữa, nói chung cũng đã 28 rồi.

“Ngô Trác Hy, ngươi nhìn đủ chưa a, xuống cho ta!”  Vô Tình không quen bị Ngô Trác Hy nhìn chằm chằm như vậy. Vô Tình không rõ là vì sao, hắn chỉ cảm thấy nếu còn tiếp tục như vậy nữa, hắn sẽ nổ tung mất.

“Vì sao phải xuống!” Ngô Trác Hy cố ý khích Vô Tình. Hắn thích nhất là nhìn sắc mặt biến hóa của Vô Tình.

“Ngươi không xuống, ta sẽ không để ngươi chết yên đâu!”

“Là sao?” Ngô Trác Hy nhún vai cười, vô cùng gian xảo.

“Ngươi… Ngươi muốn làm cái gì?”  Vô Tình giả vờ lãnh tĩnh.

“Ngươi nói xem?” Tiếp tục cười gian.

O-O  Vô Tình mở to mắt, lại nhìn Ngô Trác Hy… Ai nói LINDA là kẻ địch chứ, Ngô Trác Hy không phải sao? Hắn sao lại dạy Ngô Trác Hy ám khí a, ngay cả bùa hộ mệnh của chính mình cũng đã mất rồi… Nội tâm  Vô Tình khóc thét. Ưu thế duy nhất của mình a.


“Được rồi, không đùa nữa!” Ngô Trác Hy nhìn thấy thần tình căm phẫn chuyển thành ảm đạm, không đùa giỡn với  Vô Tình nữa. Từ trên người Vô Tình nhảy xuống.

Đằng xa, có một đôi mắt ở căn hộ đối diện chăm chú quan sát Ngô Trác Hy, người đó đương nhiên không ai khác chính là LINDA, chỉ có cô ta mới có thể nhàm chán mà chơi trò theo dõi này.

= = “Hai người quả nhiên là thật!” LINDA kinh hãi nhìn tư thế ám muội của hai người ở trên sofa. Nhất thời nộ hỏa.

“Ân Na, ta là LINDA… Ngươi tốt nhất là bây giờ đến nhà của RON!” LINDA không tốt lành gì CALL cho Cung Ân Na.

“Có chuyện gì a?” Cung Ân Na không thích LINDA cho lắm.

“Đi rồi biết! Không đi ngươi sẽ hối hận!” LINDA nói xong liền cúp máy, cúp máy trước người khác đã là thói quen của nàng.

“Kinh coong!” Chuông cửa vang lên. Ngô Trác Hy ra mở cửa. Trước cửa chính là Quan Ân Na. Biểu tình của Ngô Trác Hy có chút kinh ngạc.

“Sao em lại đến đây?”

“Em là bạn gái của anh, không thể đến sao?” Trong lời nói của Quan Ân Na còn mang theo vài phần trách mắng.


Vô Tình đang ngồi trên sofa uống trà. Hắn còn chưa biết bạn gái Quan Ân Na này của Ngô Trác Hy.

“RAY, ngươi cũng ở đây?” Trong ngữ khí khách sáo của cô ta có cảm giác chua chát.

Vô Tình ngẩng đầu chào: “Chào!” Thanh âm bình thản.

“RAY, đây là Quan Ân Na!” Ngô Trác Hy nhau nhảu nói,  Lâm Phong chỉ là bị bệnh, không phải mất trí nhớ, không có lý do nào lại không nhớ người cùng làm trong một công ty, huống hồ người này còn là bạn gái của Ngô Trác Hy.

Ngô Trác Hy không hiểu sao lại có cảm giác xấu hổ. Một người là Quan Ân Na, trên danh nghĩa là bạn gái, một người là Vô Tình, là người hắn quan tâm nhất. Ngô Trác Hy a, thì ra trong lòng lại là một kẻ xấu, cư nhiên muốn có cả nam lẫn nữ. Ngô Trác Hy bắt đầu vì đạo đức của mình mà xấu hổ. Mồ hôi không hiểu vì sao lại chảy đầy mặt. Hắn không muốn ai hiểu lầm a.

“Quan tiểu thư, mời ngồi!”  Vô Tình khách khí nhường chỗ, còn rót trà cho nàng.

Quan Ân Na không đáp Vô Tình, thật tự nhiên đặt mông ngồi xuống sofa. Cũng không nhận lấy chén trà Vô Tình rót. Xoay mặt hỏi RON.

“RON, hôm nay em phải đóng phim, có thể ở lại đây một đêm không a?” Thiên kiều bá mị. Hoàn toàn không giống LINDA thích quấy rầy Lâm Phong kia.  Vô Tình vì người bạn gái tin đồn này lại lần nữa ai thán, vì sao nữ nhân của hắn cư nhiên lại là LINDA.

“Chuyện này… chuyện này… Đương nhiên là được!” Ngô Trác Hy vò đầu.


“Cảm ơn, HONEY!” Quan Ân Na không để ý Vô Tình đang ngồi trên sofa, trực tiếp hôn một cái lên mặt Ngô Trác Hy. Mặt Ngô Trác Hy liền đỏ, hai mắt lén nhìn phản ứng của  Vô Tình. Chỉ nhìn thấy  Vô Tình thản nhiên đưa trà lên nhấp một ngụm. Hoàn toàn không nhìn ra bất luận phản ứng gì.

O-O Thực sự là quá phóng khoáng mà, Vô Tình nhấc chén trà ra, cái xã hội hiện đại hỗn loạn này. Hắn không chấp nhận được.